Sau khi các tiết mục biểu diễn kết thúc, còn một khoảng thời gian để hoạt động tự do.
Đây là năm đầu tiên cơ sở Lĩnh Sơn của đại học H đón sinh viên vào ở, cộng thêm việc sân đủ rộng, lần đón sinh viên mới này chuẩn bị cực kì có tâm, cuối buổi còn có liên hoan.
Tất cả mọi người đều có thể tham gia, ban ngoại giao đã liên hệ nhà đầu tư tài trợ cho thịt nướng, nguyên liệu và các thiết bị, vô cùng hào phóng.
Có thể kêu gọi được đầu tư như vậy cũng không có gì kì lạ, cho phép công ty này quảng bá card điện thoại của họ với các sinh viên, trường sẽ hợp tác.
Sinh viên năm nhất vừa đến đây hẳn là sẽ cần card điện thoại, thế nên sẽ tìm đến bên họ.
Còn một điều nữa là nếu cơ sở Lĩnh Sơn muốn lắp mạng trong trường thì chỉ bọn họ mới được cho phép, công ty khác thì không.
Có lợi ích trao đổi như vậy thì đương nhiên họ sẽ đồng ý cung cấp tài trợ.
Trong bữa tối có rất nhiều người đến chung vui, còn có các đàn anh đến để dụ dỗ mấy em gái.
Đám nam sinh năm nhất cũng trở thành đối tượng gạ gẫm của các chị em trong trường.
Tiểu thịt tươi dĩ nhiên là ngon nhất rồi.
Một nhóm fan tụ tập xung quanh Mễ Nhạc, xếp hàng để xin chữ ký của cậu.
Người của ban văn hóa tuyên truyền dứt khoát đem hẳn một cái bàn đến đây, thêm một cái đèn nhỏ để lúc Mễ Nhạc ký tên không phải nhức mắt, bên cạnh còn có thành viên giúp giữ trật tự.
Mễ Nhạc không kiêu ngạo cũng không nóng nảy, cậu luôn nhẹ nhàng hợp tác, còn chụp ảnh cùng những người này.
Mặc dù bản thân cậu cũng biết rõ, có một số người không phải là fan thật mà chỉ là muốn chụp ảnh cùng rồi khoe khoang với bạn bè.
Nhưng mà cậu không muốn từ chối, lỡ đâu làm mất lòng fan chân chính thì không ổn chút nào.
Vào lúc đang bận rộn, cậu để ý thấy dường như bên kia cũng rất náo nhiệt.
Sau khi chụp xong với một nhóm người, cậu quay đầu lại nhìn thử thì thấy là bọn Đồng Dật cùng với các cô gái vây quanh.
Vốn dĩ Đồng Dật chỉ ngồi bên bàn để ăn thịt nướng mà thôi, không biết một mét tám và các đội viên còn lại trêu chọc kiểu gì mà dẫn được một đám người lại đây.
"Đội trưởng, con gái bên cạnh chúng ta không thể ít hơn phía bên Mễ Nhạc được." Lòng hiếu thắng của một mét tám rất mạnh, nói với Đồng Dật như thế.
Đồng Dật khó hiểu: "Tại sao phải so với cậu ta?"
"Tôi thấy cậu xứng làm hotboy hơn nhiều!"
Đồng Dật bất lực, nhưng nếu đối xử lạnh nhạt với các cô gái thì có khác gì Mễ Nhạc đâu?
"À… không thì để tôi cho các cô xem chút bản lĩnh vậy." Đồng Dật nhìn các cô gái nói.
"Dạ!"
"Giỏi quá à!"
"Anh đẹp trai quá đi!"
Nụ cười Đồng Dật có hơi giả tạo, hắn còn chưa làm mà giỏi cái gì?
Người bên cạnh rất hợp tác, đưa giấy bút cho Đồng Dật.
Đồng Dật nhận lấy rồi bắt đầu biểu diễn, hai tay cầm bút, viết cùng một lúc.
Vấn đề ở chỗ mỗi tay viết một bài thơ, nội dung hoàn toàn khác nhau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!