Chương 17: (Vô Đề)

Translator: Sangria.

Thời Thiện Cẩn đương nhiên biết quy tắc của quỷ tập.

Mẹ ông thích lo chuyện bao đồng, mà lúc còn trẻ bố ông lại hết lần này đến lần khác nuông chiều bà, bây giờ bọn họ làm con nói cũng chẳng tác dụng gì.

Ông nói:

"Đã khuya rồi, mẹ nên ở nhà nghỉ ngơi, ngày rằm âm khí nặng, cơ thể mẹ không khỏe cũng đừng nên cố chấp nhúng tay vào chuyện này, để con dẫn nó đi được rồi."

Ninh Mông đắn đo giây lát, lại hỏi hệ thống có nguy hiểm gì không, hệ thống trả lời lại vô cùng đơn giản, cẩn thận sẽ không xảy ra chuyện.

Chỉ cần cô cẩn thận một chút chắc là sẽ không sao đâu nhỉ?

Cô bướng bỉnh nói:

"Mẹ cũng chẳng sống được mấy năm, đi một chuyến thì có thể xảy ra được gì chứ? Thập Thất còn nhỏ như vậy, mẹ không yên tâm. Chỉ có mình con lỡ như không trông nom nó tốt thì sao?"

Thời Thiện Cẩn hết cách với mẹ mình, cũng chẳng phân bua với cô nữa, đưa hai người về tòa nhà nhỏ, lúc gần đi rỉ tai nói nhỏ với Thời Thích.

Lúc đi trên đường, Thời Thích lén nhìn bà nội.

Ninh Mông hình như cảm nhận được, đón ánh mắt cậu, cười hỏi:

"Nhìn nội làm gì đấy?"

Thời Thích há miệng, ngọn đèn cách đó không xa soi sáng nửa bên mặt nhỏ nhắn trắng nõn, để lộ vẻ rầu rĩ.

Trông cậu hệt như cái bánh bao nhăn nhúm.

Dáng vẻ cậu lúc ngại ngùng là đáng yêu nhất, huống chi cậu lại còn rất đẹp trai.

Rất lâu sau, cậu không nhịn được mở miệng:

"Bà nội… Sao bà lại tốt với cháu như thế?"

Tốt đến mức cậu cũng không biết nên báo đáp bàthế nào.

Ninh Mông hiện tại là bà nộ nên không tiện làm ra hành động gì, đành nhéo nhéo mặt cậu,

"Con gọi bà là bà nội, là cháu trai cả của bà, bà không quan tâm con thì quan tâm ai chứ, đợi lúc bà nội già đi, bà chỉ có thể dựa vào con nuôi bà mà thôi."

Thời Thích vốn rất cảm động.

Nhưng mà ba chữ cháu trai cả này, sao cậu lại nghe có chút quai quái.

Ngày hôm sau sau khi Thời Thích đi học, Ninh Mông liền vùi mình trong phòng mở máy tính ra, nhập ba chữ Đến quỷ tập.

Dù đã nghe hệ thống nói về chuyện đến quỷ tập, nhưng cô vẫn không thể tưởng tượng được.

Tuy trước kia cô là người thuộc chủ nghĩa vô thần nhưng đến giờ đã tin có ma quỷ, nhưng sự tồn tại của quỷ tập như vậy vẫn khiến cho cô sởn tóc gáy.

Máy tính và di động mà lần trước cô bảo Lập Xuân chuẩn bị đã được đưa đến, cô cũng đang lúc rảnh rỗi nên lên mạng tra cứu thông tin một chút.

Trang web rất nhanh đã hiện ra.

"Dạy bạn làm thế nào để đến quỷ tập và biết phòng có quỷ hay không……"

"Đến quỷ tập _ chuyện quỷ dân gian _ ông nội quỷ kể chuyện xưa……"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!