Chương 42: TỚ CHƯA NÓI CHIA TAY

Chuyện này cũng chỉ là nhạc đệm nhỏ, sau tiết Ngữ văn chính là họp lớp.

Kết thúc một học kì chính là họp lớp, chủ nhiệm lớp tất nhiên dặn dò nhiều hơn, hết bài vô nghĩa này đến cái khác, sau đó thì giao bài tập nghỉ đông.

Sau tiếng chuông tan học, kì nghỉ đông bắt đầu.

Buổi tối.

Tô Khả Tây tắm rửa xong xuôi, cô không có gì làm mà nằm trên giường gọi điện thoại cho Lục Vũ.

Bên ngoài trời đã tối, đúng là thời điểm bắt đầu cuộc sống về đêm.

Điện thoại rất nhanh được bắt máy, tai nghe bên kia là tiếng ồn ào cộng với tiếng nhạc.

Tô Khả Tây hỏi: "Ngày mai cậu không đi chơi được sao?"

Lục Vũ trả lời, "Ừ."

Tô Khả Tây biết nói nhiều thì anh cũng nghe không được, đơn giản nói thẳng: "Các cậu ở đâu, gửi định vị cho tớ đi rồi tớ đến."

Cúp điện thoại xong cô liền nhận được địa chỉ định vị.

Là hộp đêm mới mở cũng không lâu cách nhà cô không xa, gần đây có không ít người đi, lâu lâu cô đi ngang qua cũng có thể nhìn thấy mấy người quen.

Đi xe vài phút là đến, đây là lần đầu Tô Khả Tây tới hộp đêm.

Trước đây cô sẽ không tới mấy chỗ này, hơn nữa là cô cũng không muốn tới, dù sao học sinh ở Gia Thuỷ Tư Lập ngoan ngoãn hơn nhiều.

Đường Nhân và cô cũng không thích mấy trường hợp như vậy lắm.

Đèn sáng mập mờ, một dãy ghế dài nhìn vào trong.

Tô Khả Tây còn chưa kịp nhìn thấy người thì cánh tay đã bị kéo lại, cô vừa muốn giãy giụa thì nghe được giọng của Tần Thăng, "Chị dâu, anh Vũ đi vệ sinh, cậu đến đây ngồi đi."

Cô rút tay về, "Các cậu ở đây bay nhảy à?"

Tần Thăng gật đầu, "Còn không phải được nghỉ sao, đã học hành cả một học kì, đương nhiên phải thả lỏng người rồi.

"Ghế dài bên kia đều là nam sinh Tam Trung, tốp năm tốp ba ngồi chơi. Tô Khả Tây đều nhận biết bọn họ, lúc bọn họ nhìn thấy cô buổi tối tới đây thì đều lập tức ngoan ngoãn gọi một tiếng"Chị dâu."

"Chào.

"Tô Khả Tây không khách sáo ngồi xuống. Tần Thăng thò người qua rồi nhỏ giọng nói:"Có lẽ lát nữa anh Vũ sẽ trở lại.

"Phía trước không xa là sàn nhảy, hơn nữa còn có nhạc sàn, Tô Khả Tây nghe không rõ lắm, chỉ mơ hồ vài chữ. Cô gật đầu tỏ vẻ đã biết. Không khí hộp đêm tương đối ồn ào, nhưng khác hoàn toàn so với lúc trước, chủ yếu chỉ là một đám học sinh cấp 3, cho dù muốn làm càn không làm được đến đâu. Mấy nam sinh chơi trò chơi ầm ĩ. Đột nhiên có người hỏi,"Chị dâu nhỏ, chơi đại mạo hiểm không?"

Tô Khả Tây nhìn vài người xung quanh nóng lòng muốn thử, trực tiếp cười hỏi: "Muốn hỏi về tớ với Lục Vũ sao?

"Mấy nam sinh gật đầu thừa nhận. Tô Khả Tây xắn tay áo,"Được, tới đây.

"Trò chơi này lập tức đứt gánh. Tần Thăng đẩy cô ta,"Không đi.

"Cậu ta cũng không quen biết, nhảy cái gì mà nhảy. Cô gái cười hì hì nói,"Một bài nhảy thôi mà.

"Gương mặt vốn dĩ đã được trang điểm kĩ càng, khi cười lên thì mặt mày càng hiện lên nét xinh đẹp, dưới ánh đèn tối tăm mờ ảo thì lại như một mỹ nhân quyến rũ. Một đám thiếu niên nhỏ thế này, còn cái gì mà định lực nữa. Tô Khả Tây khui đồ uống, sau đó chầm chậm uống. Dưới ánh đèn xen kẽ chiếu vào trên người cô, sáng tối không rõ, chiếu vào da thịt trắng tinh, lại vuốt qua hàng mi cong. Cô gái nhíu mày, nhìn về phía Tần Thăng,"Có bạn gái thì không được hả?"

Tần Thăng còn chưa trả lời, cô ta ngồi gần vào Tô Khả Tây, "Cũng đã đến đây rồi, ai mà không phải đến chơi chứ.

"Cô ta cũng không tin bản thân còn không so được với một cô nhóc. Tô Khả Tây quay đầu,"Chị nói tôi hả?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!