Chương 36: TỚ CHỜ BẠN TRAI CỦA TỚ

Xung quanh ai nấy đều giật mình, Tần Thăng là người đầu tiên phản ứng lại, cậu ta kinh ngạc cảm thán một tiếng, sau đó thì đụng cô một cái, "Chị dâu nhỏ, nhanh nhanh, trả lời lại đi kìa."

Tô Khả Tây ngơ ngác, "Trả lời gì cơ?"

Tần Thăng nghẹn lời, cậu ta nghĩ đến lời học muội hôm qua nói, thì hì hì nói, "Thì làm nũng một tí, nói cái gì yêu thương đó."

Lâm Viễn Sinh trợn trắng mắt, "Cậu đừng để ý, cậu ấy phát bệnh đấy.

"Tần Thăng không vui cho lắm. Tô Khả Tây cũng chưa nghĩ ra phải trả lời sao. Lúc Lục Vũ nói là đang nhìn cô, rõ ràng là nói với cô. Đột nhiên thừa nhận trước mặt giáo viên làm cô có cảm giác kích thích như bị bắt quả tang vậy, cũng may không phải thầy giáo ở Gia Thuỷ Tư Lập."Xảy ra chuyện gì thế?"

Giọng nói dịu dàng từ phía sau truyền tới.

Dáng người cao gầy của Trang Nguyệt từ sau đi tới.

Mấy tiếng xì xào đều dừng lại, có không ít ánh mắt đảo qua người của Trang Nguyệt và Tô Khả Tây, biểu cảm như xem trò vui.

Khoảng thời gian này, thái độ của Trang Nguyệt quả thật rõ ràng.

Có lẽ do tin tức truyền rất nhanh nên cả Tam Trung đều biết cô ta thích Lục Vũ, hơn nữa đã từng tỏ tình nhưng bị Lục Vũ từ chối.

Nhưng bọn họ cảm thấy với vẻ ngoài của Trang Nguyệt thì đuổi kịp chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.

Cho đến khi vừa rồi, suy nghĩ của bọn ọ lại thay đổi.

Bên cạnh có người nói việc phát sinh vừa rồi cho cô ta nghe một chút.

Ánh mắt Trang Nguyệt dừng trên người Tô Khả Tây đứng trước văn phòng, một lát sau dời đi, "Người ngoài trường sao trễ thế này vẫn còn ở đây?"

Tần Thăng lập tức nói, "Tam Trung còn quản thúc mấy chuyện này sao? Cậu có phải là uỷ viên kỉ luật đâu?

"Trong trường học có uỷ viên kỉ luận, nhưng ngày thường cũng chỉ để trưng thôi, nhưng Trang Nguyệt thì ngay cả uỷ viên kỉ luật cũng chẳng phải. Trang Nguyệt không trả lời, nhưng ánh mắt lạnh đi vài phần. …… Trong văn phòng. Giáo viên Toán hoàn hồn,"Em vừa nói gì? Là thật hay giả?"

Ông làm thầy giáo nhưng vẫn lần đầu nghe được có học sinh trả lời như vậy, còn là học sinh có thành tích tốt, chưa nói đến học sinh dốt.

"Hiện tại sắp thi đại học, trọng điểm phải đặt vào học tập mới đúng…." Thầy Toán nhịn không được mở miệng, "Muốn yêu đương thì đợi lên đại học, khi đó gặp được nữ sinh còn ưu tú hơn."

Lục Vũ chờ ông nói xong, tốt bụng lại lặp lại câu trả lời kia, sau đó bổ sung, "Bạn gái em khá tốt."

Anh còn "Vâng

"một tiếng. Quần chúng vây xem nghe không thiếu chữ nào, rồi kích động không thôi. Cảm giác nhìn lão đại của trường yêu đương thật đúng là cmn đã. Nghe thấy câu trả lời"tình củm" đó thì Tần Thăng nhịn không được "Quào" một tiếng, sau đó thì cười hì hì nhìn Tô Khả Tây, nói: "Chị dâu khá tốt nha?"

Mặt mày Tô Khả Tây hớn hở, "Tớ đương nhiên là tốt nhất.

"Nếu không phải cô tốt thì sao Lục Vũ nói vậy được chứ. Một câu làm tất cả mọi người không đoán trước được. Thỉnh thoảng có mấy ánh mắt dừng trên người Trang Nguyệt. Nhìn thấy biểu cảm của cô ta không có gì thay đổi thì có hơi bực mình, không phải rất thích Lục Vũ sao, sao mà ngay cả một tí cảm giác cũng chẳng có. Thật lâu sau, thầy Toán mới sắp xếp được từ ngữ của mình, ông còn chưa mở miệng thì lại bị Lục Vũ đứng lên chặn lại,"Thầy ạ, em còn có việc, em đi trước đây.

"Thầy Toán cũng ngơ ngác mà gật đầu. Đợi người ra khỏi văn phòng, ông mới phản ứng lại, thế nhưng ông lại thả người đi mất rồi. Ông kêu người vào phòng dạy bảo, sao còn chưa dạy xong mà còn bị học sinh khoe ân ái trước mặt nữa? Lục Vũ cà lơ phất phơ ra khỏi văn phòng, hành lang vẫn còn nhiều người bu lại, có không ít người quay lại lớp học và ghé vào cửa sổ hóng thị. Ánh mắt anh đối diện ba người, hỏi:"Ở đây làm gì thế?

"Tô Khả Tây chớp mắt,"Tớ chờ bạn trai của tớ.

"Quần chúng vây xem lại ồn ào. Trả lời như vậy đúng là quá tuyệt, phù hợp với tâm tư hóng thị của bọn họ. Trong mắt của Lục Vũ sáng long lanh, anh giật cánh tay. Tất cả mọi người nhìn đều không hiểu. Sau một lúc lâu, cũng không ai dám động. Lục Vũ không kiên nhẫn, anh nhìn Tô Khả Tây và nói:"Cậu duỗi tay ra đây."

"À." Tô Khả Tây duỗi tay qua nắm lấy tay anh, cô tò mò nghiêng đầu hỏi, "Hôm nay cậu uống nhầm thuốc sao?

"Lục Vũ hừ một tiếng. Tô Khả Tây nói,"Cứ trực tiếp kéo tớ qua nắm tay không phải được rồi sao?"

Lục Vũ không nói gì.

Tần Thăng đứng sau nhìn đến đỏ mắt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!