Mượn chai nước tương.
Đúng là một lí do hoàn hảo.
Trong phòng lập tức im lặng, hai người ai cũng không mở lời.
Tô Khả Tây xung phong đánh vỡ không khí kỳ quái này, cô hỏi: "Cậu muốn mượn nước tương sao? Để tớ đi lấy, cậu đợi chút."
Cô làm bộ đi vào trong bếp.
"Không cần.
"Lục Vũ ngắt lời cô nói. Anh không nhúc nhích. Lục Vũ chưa từng nghĩ tới bộ dạng này sẽ bị cô nhìn thấy, nếu là hàng xóm thì tất cả mọi chuyện chẳng phải là rõ ràng rồi sao… Anh xoay người đi, không nói một lời nào, ánh mắt cũng không lưu lại. Tô Khả Tây đuổi theo, nhìn chằm chằm vài giây không biết nên nói gì, chỉ có thể hô:"Cậu không cần nước tương sao?
"Lục Vũ khựng lại, sau đó tiếp tục đi về phía trước. Tô Khả Tây nghe anh trả lời:"Không cần."
Người thì đã biến mất ở phía sau cửa.
Tô Khả Tây không đuổi theo, cô nhìn cánh cửa một lát, trong đầu đủ loại ý tưởng rối bùi nhùi.
Cô biết bộ dạng này của Lục Vũ tuyệt đối bởi vì việc trong nhà.
Hay là anh không muốn cô biết bộ dạng bây giờ của anh.
Tô Khả Tây cúi đầu nhìn mũi chân, bên tai nghe được tiếng nói chuyện không rõ ràng lắm kế bên, mơ mơ hồ hồ, thế làcô xoay người về phòng bếp tìm bà ngoại.
Bà là người rõ ràng nhất việc gia đình nhà này.
Bà ngoại đang ngồi ở sau bếp, tay bỏ gỗ và nhánh cây vào trong.
Bệ bếp cổ xưa này hiện tại không thể dùng, bởi vì người già trong nhà rất thích nên bọn họ mời người đến để làm.
Tô Khả Tây dọn cái ghế nhỏ ngồi xuống cạnh ngoại, đưa củi lửa giúp bà rồi định lén hỏi thăm tình hình nhà bên cạnh thế nào.
"Ở đây khói dữ lắm, cháu ra ngoài chơi đi."
Bà ngoại đẩy cô ra, "Chỗ này có gì mà chơi."
Tô Khả Tây lắc đầu, "Cháu ở đây giúp bà.
"Bà ngoại tuy rằng ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng vẫn rất vui vẻ và hài lòng, hướng dẫn Dương Kỳ bên ngoài xào rau. Nhánh cây bị đốt vang lên tiếng bùm bùm. Bên trong ánh lửa sáng choang chiếu đỏ khuôn mặt của cô, đôi mắt theo đó cũng phát sáng, lộng lẫy mà bắt mắt, xinh đẹp không thể tưởng tượng. Thật lâu sau, Tô Khả Tây mới mở miệng,"Bà ngoại, bà biết nhà bà Khâu bên cạnh xảy ra chuyện gì sao? Cái dì vừa mới đến đó.
"Bà ngoại lại thở dài, tạm dừng một chút. Sau một lúc lâu, bà mới trả lời:"Chuyện này cũng lâu rồi.
"Lại nói tiếp, bà ấy cùng bạn già chuyển tới đây cũng mới mấy năm, vốn cũng không rõ lắm, nhưng mấy người xung quanh thì cứ xì xào bàn tán mãi. Tô Khả Tây vội vàng nói,"Bà ngoại, cháu không nói ai đâu."
"Bà biết cháu đương nhiên không nói bừa, bé út nhà chúng ta hiểu chuyện nhất." Bà ngoại vỗ cô, "Chỉ là lúc xảy ra việc này mẹ cháu còn chưa sinh cháu nữa.
"Thời gian rất đúng, Lục Vũ lớn hơn cô vài tháng. Kiếm Lai Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp Vưu Vật - Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Bà ngoại thêm vào vài nhánh cây,"Năm đó con gái bà Khâu thích một người đàn ông, sau đó mang thai, vậy cũng thôi đi, kết hôn cũng không sao, cùng lắm chỉ bị người ta nói hai câu, nhưng vấn đề là hai người lại không kết hôn.
"Thời gian thắm thoắt trôi, Tô Khả Tây nghe được một câu chuyện đã xưa. Cơm đã chín."Trong lòng bà Khâu đã hối hận rồi, nhưng cơn giận này rất chưa nguôi, có đôi khi bà ấy nói chuyện phiếm với bà thì vẫn thường nhắc mãi muốn nhìn cháu ngoại, nhưng ông Khâu của cháu lại không bao giờ chịu mở miệng.
"Bà ngoại thở dài. Ông Khâu là người định đoạt hết mọi việc trong gia đình, đây còn là nguyên nhân không ai có thể cản được quyết định đoạn tuyệt quan hệ khi đó. Ông là người gia trưởng, cho dù có hối hận cũng nhất quyết không biểu hiện ra ngoài. Bà ngoại nhớ lại rồi nói:"Chắc là từ chắc mấy tháng trước, con nhóc kia có trở lại một chuyến rồi cuối cùng lại không bị đuổi đi."
Bà Khâu sau đó cũng đã vui vẻ hơn rất nhiều.
"Nhưng trong nhà vẫn còn ầm ĩ, ông Khâu vẫn còn bực con bé không chịu cắt đứt với người đàn ông kia." Bà ngoại cúi đầu, "Kỳ thật lúc đầu cũng không phải lỗi con bé Khâu Hoa, người đàn ông kia cũng cưới người khác, nhưng mà không biết sao hai người quay lại với nhau, việc này đúng là không nên.
"Bà ngoại còn biết rất nhiều. Ví như ông ấy bị bà vợ chuốc say, sau đó mang thai rồi bức hôn, lúc đó ông ấy vẫn còn chưa biết Khâu Hoa mang thai, chờ sau khi sinh xong thì mới biết được. Cô không biết sao Khâu Hoa có thể sống được trong khi còn mang theo một đứa bé mới sinh."Bà Khâu của cháu lúc đầu đã gửi con bé ít tiền nhưng bị ông Khâu mắng một trận rồi lấy lại tiền, lúc đó liền thôi." Bà ngoại nói tiếp: "Có thể đây cũng được xem là nguyên nhân."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!