Chương 26: LẦN SAU KHÔNG ĐƯỢC THEO TỚ LÀM XẰNG BẬY

Lục Vũ nghe thấy giọng cô không thích hợp.

Thường ngày không phải luôn lớn tiếng, lời anh nói căn bản còn không để trong lòng, giọng nói nhỏ nhẹ như vậy, nghe thế nào cũng giống như chột dạ.

"Cái này? Cái này là cái gì?"

Anh quay đầu liền nhìn thấy đôi mắt của Tô Khả Tây đảo tới đảo lui.

Dưới ánh đèn mờ nhạt, áo khoác đồng phục lộn xộn làm lộ ra áo ngủ mỏng, đôi chân trần lộ hết ra bên ngoài.

Lục Vũ nhìn chằm chằm một lát, lại chuyển ánh mắt lên trên túi giấy.

Anh duỗi tay qua muốn mở ra.

Tô Khả Tây trộm nhìn, ra vẻ không có gì mà ngồi trên giường, cách xa anh một chút, thấy anh mở ra, liền nói:

"Không biết…Tớ mua vài cái…."

Mới vừa mở túi ra, anh nhìn bên trong đã thấy vài cái quần lót.

Lục Vũ sững sờ đứng ở đó.

Sau một lúc lâu, hai lỗ tai cũng đều đỏ, nếu không phải ánh đèn mờ nhạt thì giờ phút này chắc chắn còn rõ ràng hơn.

Tay anh cầm quần lót, lấy cũng không được mà bỏ cũng không xong, cứ ngơ ngẩn giữa không trung.

Lá gan của Tô Khả Tây bỗng nhiên lớn hơn, lớn tiếng nói,

"…Tớ mua đại đấy, cậu mặc đi."

Cô kì thật còn đang tò mò Lục Vũ sẽ mặc size gì, trong lòng vò đầu bức tai mà nghĩ nhưng lại sợ bị anh chú ý tới.

Lục Vũ đột nhiên buông khăn tắm, lấy quần lót bên trong ra thả trên giường, từ lớn đến nhỏ làm Tô Khả Tây nhìn đến mặt đỏ tai hồng.

Anh ngẩng đầu, Cậu mua nhiều thật.

Tô Khả Tây che mắt, đôi bàn tay che mắt lại gian lận chừa ra một khe hở, lộ ra đôi mắt sáng chói, cô không trả lời anh mà chỉ nhìn chằm chằm anh.

Lục Vũ bỏ tất cả lại trong túi, rồi chỉ lấy ra một cái.

Cô không thấy rõ, vừa nhìn thấy Lục Vũ đi nhanh vào phòng tắm, anh chỉ lấy đại, vậy lỡ như lấy phải size nhỏ nhất thì sao?

Tô Khả Tây có chút sững sờ, trộm duỗi tay sờ vào túi giấy trên giường.

Không nghĩ tới ngay sau đó, Lục Vũ đã từ phòng tắm đi ra, trên tay đã không có gì nữa.

Nhìn đến động tác của cô, anh nhăn mày, Cậu đang làm gì?

Tô Khả Tây thả túi giấy xuống, hắng giọng nói,

"…Tớ là dọn dẹp lại… Dọn dẹp lại dọn dẹp chút…."

Mẹ nó, ai biết lúc đang nhìn lén mà anh lại ra nhanh như vậy.

Lời nói này ngay cả cô cũng không hề tin tưởng.

Lục Vũ nghi ngờ nhìn cô.

Tô Khả Tây đơn giản chạy về phía giường, lấy chăn che lại nửa người,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!