Chương 16: ÔNG ĐÂY MUỐN HÔN CẬU MỘT CHÚT CŨNG KHÔNG ĐƯỢC SAO?

Chắc là do bị câu trả lời này của Tô Khả Tây làm cạn lời nên sau một câu như có như không bất đắc dĩ, thì Lục Vũ cũng không nói gì nữa.

Tô Khả Tây cũng bị bản thân mình doạ, sợ mình lại nghĩ ra chuyện kinh thế hãi tục gì nữa nên không hề mở miệng tiếp.

Cô yên lặng nằm trong ngực Lục Vũ, không bao lâu thì ngủ mất.

Không biết đi bao lâu, Lục Vũ không nghe thấy gì nên bèn cúi đầu nhìn thử, nhưng vừa nhìn thì đã thấy cô ngủ rồi.

Từ góc độ của anh thì bộ dáng Tô Khải Tây thật sự đáng thương, trên mặt có vết nước chưa khô, tóc còn dính lại với nhau.

Đôi mắt nhắm vẫn còn ít nước dính lên, đôi môi bị ngấm nước mềm mại màu hồng, Lục Vũ nhìn một lát thì cảm thấy không thích hợp.

Hầu kết anh khẽ nhúc nhích, chửi nhỏ một tiếng, Mẹ kiếp.

Không nghĩ Tô Khả Tây tựa hồ nghe được, sau đó thì ở trong lòng anh vặn vẹo làm Lục Vũ khẩn trương muốn chết, trừng mắt nhìn cô chằm chằm.

Ai biết cô tìm được đúng tư thế rồi lại ngủ tiếp.

……

Tần Thăng với Lâm Viễn Sinh lại trốn tiết tự học buổi tối.

Hôm nay lớp tự học lại là môn toán của ông thầy nhiều chuyện kia, hai người không muốn nghe ông nói nhiều về việc bài thi nên cứ đơn giản trốn tiết.

Trên đường ít người mà hai người cũng không dễ chịu, Tần Thăng nhàm chán hỏi,

"Anh Vũ đi đâu vậy, sao còn chưa về nữa."

Từ tiết tự học buổi tối hôm trước, sau khi có nam sinh đến tìm Lục Vũ thì anh liền đi theo, mãi cho đến giờ cũng chưa về.

Nam sinh kia còn nhìn rất giống học bá, đeo cặp mắt kính.

Lâm Viễn Sinh đá một hòn đá nhỏ dưới chân,

"So với cái này thì tớ còn tò mò trước kia cậu ấy gặp được chị dâu tới giờ làm cái gì hơn."

Sau khi bọn họ về trường thì đã điều tra tất tần tật về Tô Khả Tây, nhưng giấu Lục Vũ.

Kì thật cũng không được xem như điều tra, bởi đây cũng là tin tức công khai.

Chỉ là tìm hiểu mới biết, đúng là không ngờ vị chị dâu nhỏ này của bọn họ còn rất tự tại, đánh nhau cũng rất lành nghề.

"Ấy ấy, đó là anh Vũ sao? Ở trong ngực cậu ấy là ai thế?" Tần Thăng bỗng nhiên nhìn về phía đối diện một cái, sau đó thì cảm thấy bản thân phải chịu tổn thương vậy.

Vì sao cậu ta lại xem được cảnh tượng ngược cẩu như vậy?

"Đột nhiên tịch mịch quá."

"Cách đó không xa là tiệm massage, kế bên là cửa hàng đồ người lớn, cậu nghĩ cái nào?"

Cậu đi chết đi.

Tần Thăng đầy nghi vấn, cậu ta nhìn thấy Lục Vũ qua đây thì bèn hỏi đông hỏi tây, quả thật không dừng lại được.

Không được vài phút, cậu ta bị Lục Vũ đá một cái.

Tần Thăng dừng lại, Làm sao vậy?

Thanh âm Lục Vũ vững vàng, Đừng nói chuyện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!