Chương 23: Khúc mắc

Sau cơn mưa, trong không khí tản ra hương vị tươi mát tự nhiên, vạn vật như được nước mưa tẩy rửa trở nên rực rỡ hơn hẳn, gió hòa cùng với mưa nhỏ nhìn như vô hình, mát mẻ thoải mái

Bởi vì Triệu Thập Hoan đến không báo trước, Kiều Tây có chút ngoài ý muốn

Vừa về Giang Thành có nhiều việc cần phải xử lý, một loạt công việc quả thật khá phiền phức, không có nhiều thời gian

"Sao lại đến đây?" Kiều Tây hỏi, phủi đi nước mưa trên người, tìm khăn lông đưa cho Triệu Thập Hoan, chỉ vào hướng bên trái, "Toilet ở bên cạnh, bên trong có nước ấm."

Triệu Thập Hoan nhận lấy khăn lông, lau cánh tay nhỏ dài, "Đến ngoại ô khu phía tây làm chút việc, lúc về thì đi ngang qua đây, thuận tiện đến xem một chút."

Đây là lần đầu tiên đến chỗ này, lúc trước chỉ biết địa chỉ

Trong phòng nghỉ có tủ lạnh, Kiều Tây đi vào lấy đồ uống, có rất ít người quen đến tiệm, không có gì để tiếp đãi, chỉ có thể như vậy, cũng may Triệu Thập Hoan không để ý, vui vẻ nhận lấy mở ra uống một ngụm

Đến ngoại ô phía tây hơn phân nửa là vì mảnh đất cạnh tranh đấu thầu kia, có thể để Triệu Thập Hoan đặc biệt đi một chuyến, đoán chừng không phải là chuyện nhỏ, nhưng cô cũng không hỏi nhiều, mà chỉ nhìn những vũng nước trên đường và bầu trời âm u bên ngoài, nói: "Buổi sáng trời còn nắng nóng, kết quả bỗng chốc lại mưa xuống, dự báo thời tiết còn nói tuần này cũng chưa có mưa, thời tiết thay đổi thất thường."

Thời điểm nói chuyện, Kiều Tây cười cười, cũng chỉ tùy tiện tìm chuyện để nói, cũng không biết nên nói chuyện gì

Trên bàn khách đặt một bình thủy tinh xinh xắn, trong bình chứa đầy kẹo, chính là thứ mà Triệu Thập Hoan đã gửi tặng, cả một thùng lớn ăn không hết, nên để trong đây một ít, để khách trong tiệm dùng

Giấy gói đẹp mắt, đặt trong bình thủy tinh đặc biệt bắt mắt

Triệu Thập Hoan dường như rất vừa lòng với việc này, nhìn thêm mấy lần, nói tiếp: "Chị cũng xem dự báo thời tiết rồi mới ra ngoài, ai biết vừa đi được nửa đường thì mưa xuống rồi."

Trên bàn có bản vẽ thiết kế, đã phát họa ra hình dạng, trên phương diện này Kiều Tây cũng có chút thiên phú, nếu không lúc trước sư phụ cũng sẽ không nhận cô, từ hình dáng bản vẽ có thể thấy được là hoa gạo (Hoa mộc miên, hoa Pơ

-lang), biểu trưng sự nồng nhiệt không nản lòng

"Hôm nay đều vẽ cái này?"

Đặt bản vẽ qua một bên, tránh cho nước thấm ướt, người vẽ tranh đều có thói quen này, bất luận là vẽ cái gì

"Ừm, thiết kế một mẫu hình xăm tốn khá nhiều thời gian, cái này chỉ là phát họa thôi."

"Gần đây bận rộn lắm sao?"

"Cũng tạm."

Mặt Triệu Thập Hoan bỗng nhiễm ý cười, lại không nói chuyện, nhìn quét qua một vòng, lại đưa tầm mắt về lại trên bản vẽ

Kiều Tây vắt hết đầu óc cũng không tìm được chuyện để nói, nên mở bản vẽ ra cho cô xem, nói: "Một nữ sinh đến đặt trước, muốn xăm trên lưng, sửa lại hai lần, lần đầu muốn xăm hoa đỗ quyên, nhưng cảm thấy không đủ diễm lệ lại đổi thành hải đường, đều đã chọn được hình hết rồi, nhưng đột nhiên hôm qua lại quyết định sửa lại, muốn xăm hoa gạo."

"Có rắc rối lắm không." Triệu Thập Hoan mỉm cười nói

"Có một chút, nhưng cẩn thận chút cũng tốt, dù sao cũng là xăm lên người của mình, muốn xóa cũng không dễ, hơn nữa đổi hình cũng sẽ tính thêm phí."

Đổi hình để xăm cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên gì, có rất nhiều người đến lúc bắt đầu còn có thể thay đổi không xăm nữa, thậm chí chạy đến tiệm làm náo loạn, muốn lấy lại tiền cọc, gặp phải thợ xăm có nguyên tắc hoặc không có tính nhẫn nại, hơn phân nữa sẽ không nhận loại đơn này, Kiều Tây nể tình thái độ của nữ sinh này không tệ, ra tay cũng hào phóng, có thời gian nên nhận đơn

Triệu Thập Hoan đặt đồ uống ra xa, đứng gần lại, khó hiểu nhẹ nhàng hỏi: "Vì sao lại là hoa gạo?"

Chỉ hình xăm thôi, việc lựa chọn hình đều có ý nghĩa riêng. Kiều Tây suy nghĩ, nói: "Rực rỡ, và không bao giờ phai nhạt."

Nói đến đây, cô lại nhớ đến hoa dâm bụt phía sau thắt lưng mình, cũng là một sắc đỏ nồng nhiệt tươi đẹp, lúc trước khi chọn hình, sư phụ cho rất nhiều hình, để cô chọn một hình xăm nhỏ, thường khi mới bắt đầu xăm lần đầu ít ai chọn xăm hình lớn, để tránh sau này sẽ hối hận, hình nhỏ dễ sửa, có thể che lại được

Kiều Tây chọn vài ngày, cuối cùng chọn hình hoa dâm bụt

Sư phụ là một cô gái có cá tính, kỳ thực cũng không lớn hơn Kiều Tây mấy tuổi, hình này là hình cô thiết kế đầu tiên sau khi xuất sư, vẫn luôn giữ gìn, cho tới bây giờ chưa từng xăm cho ai, thấy Kiều Tây cố ý muốn xăm hoa dâm bụt, cau mày lại, nói: "Xăm hình lớn như vậy, không sợ sẽ hối hận sao?"

Kiều Tây khẳng định chắc chắn: "Không hối hận."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!