Chương 22: (Vô Đề)

Vừa giới thiệu xong băng Dismal đã hỏi anh ta có muốn thừa kế băng Dismal không, điều này có khác gì đi vào một siêu thị hỏi anh ta tại sao không thừa kế siêu thị không?

Finnian không lườm nguýt cũng là do tình huynh đệ sâu đậm: "Thấy sở cảnh sát bên ngoài không? Thấy trang viên ở đằng xa không? Khu Norrie giàu có như vậy, tại sao sở cảnh sát phân khu lại xây dựng giống như nhà của người làm vườn trang viên?"

"Bởi vì tiền của những người giàu ở khu Norrie, không thuộc về sở cảnh sát phân khu. Hiểu không?"

"Tôi và băng Dismal không có bất kỳ mối quan hệ nào, giống như sở cảnh sát phân khu và tài khoản ngân hàng của những người giàu sống ở đây không có bất kỳ mối quan hệ nào."

"Mối quan hệ có thể được tạo ra."

Hastur vẫn chưa từ bỏ ý nghĩ "gà trống nuôi con", dù sao hắn vừa nảy ra ý tưởng biến trò chơi thành thế giới thực, vậy thì Finnian chính là quyến tộc đầu tiên mà hắn có.

Mối quan hệ như vậy đặt trong xã hội loài người, có thể tính xấp xỉ là cha con, vậy cha mong con thành rồng thì có vấn đề gì? Ông chủ muốn nhân viên tích cực vươn lên thì có vấn đề gì? Người chơi muốn NPC nhanh chóng lên cấp thì có vấn đề gì?

Không có, hoàn toàn không. Điều này là hợp lý, hiển nhiên, đúng lẽ. (Nguyên văn: thuận lý thành chương, thiên kinh địa nghĩa.)

Hệ thống "đing" một tiếng, bật lên thông báo nhiệm vụ hoàn thành.

[Nhiệm vụ chuỗi: Lưỡi bạc (Đã hoàn thành)]

[Tất cả âm mưu, chỉ bắt nguồn từ lời nói dối được kẻ tham lam sắp đặt.]

[Phần thưởng nhiệm vụ: Mở khóa khu vực ngầm của trại trẻ mồ côi]

Hastur nhìn phần thưởng nhiệm vụ, tiện tay bóc chiếc bánh mì dài, cắn một miếng xúc xích: "Thám tử sau khi giao người xong, mau ra ngoài... ừm."

Bất ngờ không kịp phòng ngừa.

Lớp vỏ bánh mì giòn tan bị răng cắn vỡ, nước thịt mặn ngọt bị ép ra, tràn từ bên trong xúc xích đến đầu lưỡi.

Hạt bắp ngọt và mọng nước vỡ ra những dòng nước sốt sảng khoái, thêm vài phần vị ngọt trái cây vào nước thịt đậm đà.

*Cái này là gì??* Giọng nói bên trong như biến thành máy phát thanh tiếng hét, *Cái này là gì??*

*Chúng ta đã ăn hot dog bắp rồi! Ở căn tin cao cấp của công ty! Bánh mì dài mềm nhất kết hợp với thịt xông khói hảo hạng nhất cũng chỉ có thế!*

*Đây chỉ là một chiếc hot dog ăn liền được đóng gói chân không thôi, tại sao lại ngon hơn cả căn tin công ty?*

Đây rõ ràng là một trong những ảnh hưởng của việc hóa thực thể, giống như việc hắn buồn ngủ khi hóa thực thể trước đây.

Hastur ngậm miệng không nói nữa, hắn thậm chí còn gói lại chiếc bánh mì dài đã bị vứt sang một bên vì ghét bỏ, chuyên tâm tận hưởng chuỗi trải nghiệm tuyệt vời mà món ăn mang lại trên vị giác.

"..." Finnian ở ghế trước nhìn đến ngây người, thậm chí còn hơi nghi ngờ bản thân: "Món ăn vặt ăn liền này... ngon đến vậy sao? Ngon hơn cả bữa ăn tôi nấu à?"

Khoang miệng Hastur nhanh chóng tiết ra một lượng lớn nước bọt: "Từ khu Norrie về trại trẻ mồ côi mất bao lâu? Có kịp ăn bữa sáng anh nấu trước 8 giờ không?"

Khoảnh khắc Finnian lắc đầu, hắn đã nảy sinh một tâm lý đau khổ giống như nhiều game thủ làm công ăn lương khác:

Công việc bắt đầu từ 8 giờ sáng! Mà hoạt động game rất muốn trải nghiệm lại diễn ra sau 8 giờ!

Điều đáng ghét hơn nữa là, quỷ mới biết hiệu ứng hóa thực thể lần này sẽ kéo dài bao lâu, nhỡ hắn tăng ca về, hiệu ứng hóa thực thể đã kết thúc rồi thì sao?

— Khoan đã.

Con sứa lòng đỏ trứng chợt linh hoạt nghĩ ra: Hiệu ứng hóa thực thể có thể mang ra ngoài đời thật. Vậy thì ở căn tin ngoài đời thật, hắn cũng có thể tận hưởng trải nghiệm vị giác tuyệt vời.

Hastur vốn định ép con học thêm vài câu, tiện thể xem lại thông báo hệ thống chưa xem tối hôm trước, liền dứt khoát một hơi hít sạch, chén xong nửa cái hot dog trong tay là lập tức offline...........

Khu F, thời gian thực 7 giờ sáng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!