Tiếng mưa xối xả và sấm chớp đột nhiên trở nên rất xa xôi, xung quanh dường như hoàn toàn tĩnh lặng trong khoảnh khắc này.
G8273 nhìn một giọt mưa trượt dọc theo lông mày của chiếc mặt nạ xương, hướng xuống sống mũi. Rơi xuống đôi môi tái nhợt, sau đó lại rơi trúng môi hắn ta.
Hắn ta sinh ra một loại ảo giác kỳ lạ, như thể giọt mưa này có nhiệt độ. Có lẽ là nhiệt độ của dung nham, đủ để thiêu hủy hoàn toàn bất kể thứ gì đang tồn tại.
Hastur nhìn chằm chằm vào đôi mắt quang học của G8273 dường như đã ngừng hoạt động, vô số xúc tu tinh thần nhẹ nhàng nâng cằm đối phương lên, như người yêu nhẹ nhàng nâng khuôn mặt của tình nhân lên. Tuy nhiên, trong lồng ngực phi nhân loại không bao giờ chảy xiết tình yêu, chỉ có nọc độc dùng để săn mồi:
"
-Những ô nhiễm đó vẫn đang ăn mòn mã code của anh."
Sự hủy diệt của một người, thường bắt đầu từ một sai lầm không đáng kể.
Sự sụp đổ của một hệ thống, thường bắt đầu từ một sự hỗn loạn nhỏ bé.
G8273 đột nhiên dùng sức siết chặt xúc tu tinh thần của Hastur:
"Tôi cũng nghe thấy tiếng tim cậu đập. Trong cơ thể này trước mặt tôi."
"Đều đặn, mạnh mẽ, tuần hoàn."
"
- Cậu sẽ bị trật tự đồng hóa sao? Hastur?"
Sấm sét xé toạc phía chân trời, dường như chia thế giới thành hai nửa.
Trật tự và hỗn loạn nhìn nhau trên đại dương mênh mông này, như hai vực sâu đối đầu.
Thân tàu rung chuyển dữ dội. Giọng nói có phần hoảng loạn và tuyệt vọng của Dustin vang lên từ đâu đó không xa:
"Có thể ngừng nhảy sát mặt nữa được không?? Có gì muốn nói thì chờ đã - **!! Coi chừng phía sau!!"
Cú lắc vừa rồi đã hất tung vài tên côn đồ của băng Nirvana đến gần sân khấu.
Chúng dùng cả tay lẫn chân bò dậy khỏi mặt đất, vừa cầm súng lên thì thấy người đàn ông áo vàng và quý ông trẻ tuổi đang đối mặt nhau ở trung tâm sân khấu, dường như sắp hôn nhau.
Áo sơ mi vest của quý ông trẻ tuổi bị xé toạc phân nửa, nửa bên ngực rộng mở, áo choàng vàng ướt sũng dán vào làn da màu lúa mì.
Một trong những tên côn đồ vô thức huýt sáo: "Đúng là gan dạ, giờ này mà còn tình tứ?"
Tên côn đồ khác kinh ngạc: "Con mẹ nó! Cẩu nam nam!"
Trong ba người, tên tóc dài thoạt trông bình tĩnh hơn, chống súng, lắc lắc đầu mới đứng dậy, nhìn chằm chằm hai người trên sân khấu: "Tao nhớ trên tàu có tin đồn nói, có một thằng mặc áo vàng dây dưa không rõ với lũ lính cải tạo giả làm thủy thủ."
"Chẳng lẽ là cùng một thằng sao?" Ngón tay tên côn đồ đang đặt trên cò súng căng cứng.
Gã tóc dài lạnh lùng giơ súng lên: "Là cùng một tên, chứng tỏ thằng áo vàng này giao thiệp rộng, có ý đồ. Không phải cùng một người, nhưng có thể nghĩ đến chuyện thân mật trong tình cảnh này, cũng không phải dạng vừa."
Tiếng đạn và tiếng gã gầm nhẹ vang lên cùng lúc: "Bắn!"
- Thần linh muốn hủy diệt một người, cần bao nhiêu thời gian? Một cái chớp mắt? Hay một ý nghĩ thoáng qua?
AI muốn giết một người, cần bao nhiêu thời gian? Vài giây để thiêu cháy một con chip lớn bằng ngón tay cái? Hay một phần triệu triệu tỷ của một phép tính?
Hastur chưa bao giờ tính toán những điều này. Hầu hết thời gian, công tác của hắn đều là tốc chiến tốc thắng, điều lãng phí thời gian nhất lại là công việc khảo sát ban đầu do đồng nghiệp phụ trách.
G8273 cũng tương tự, logic vận hành của hắn ta sẽ không tính toán những việc vô nghĩa này, càng không lãng phí thời gian vào những người vô nghĩa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!