Cuối cùng, trò chơi thử đồ kéo dài hai tiếng đồng hồ do chính tay Đinh Hiểu Hiểu "thiết kế" đã kết thúc.
Triệu Mộ Dư tổng cộng mua được ba bộ đồ.
Trong đó không bao gồm chiếc váy đen cuối cùng khiến Hứa Khả và Đinh Hiểu Hiểu nhìn mà chảy cả nước miếng.
Dù Đinh Hiểu Hiểu đã khóc lóc năn nỉ xin tặng, cô vẫn kiên quyết từ chối.
Ban đầu, việc cô thử đồ chỉ là để thỏa mãn sự tò mò của Đinh Hiểu Hiểu. Dù sao, đối với người mà bình thường hầu như không mặc váy như cô, việc thử váy đã là một thử thách rồi, huống hồ phong cách lại còn khác biệt lớn đến thế. Kể cả có tham gia chương trình, cô cũng không đời nào mặc, mua về cũng chỉ để mốc meo, chi bằng không phí tiền.
Rời khỏi cửa hàng, Triệu Mộ Dư áp dụng nguyên tắc tiện đâu ăn đó, chọn một nhà hàng gần khu thương mại, mời Đinh Hiểu Hiểu và Hứa Khả một bữa tối, sau đó cuối cùng cũng bắt đầu đi về khách sạn.
Để Triệu Mộ Dư được nghỉ ngơi, không ảnh hưởng đến buổi ghi hình ngày mai, Hứa Khả và Đinh Hiểu Hiểu ở chung một phòng.
Tuy nhiên, vì thành phố Ngân Hà quanh năm là mùa du lịch cao điểm, mà họ lại đặt phòng quá muộn, nên hai phòng không ở cạnh nhau mà cách nhau hai tầng lầu.
Làm thủ tục nhận phòng xong, Hứa Khả và Đinh Hiểu Hiểu đưa Triệu Mộ Dư về phòng trước, nhân tiện vào ngồi chơi một lúc.
Ban đầu chỉ định trò chuyện đơn giản, nào ngờ Đinh Hiểu Hiểu lại hóa thân thành cô trợ lý chu đáo, chăm sóc da cho Triệu Mộ Dư. Biết cô bình thường ỷ vào vẻ đẹp tự nhiên mà chẳng mấy khi dưỡng da, cô ấy bèn lôi từ trong đống túi lớn túi bé của mình ra chiếc mặt nạ hạng sang, ép cô đắp lên, để cô đón ngày mai với trạng thái tốt nhất.
Hứa Khả cũng tán thành việc làm của Đinh Hiểu Hiểu.
Triệu Mộ Dư mệt mỏi, cũng không muốn phụ lòng tốt của Đinh Hiểu Hiểu, nên đành ngoan ngoãn trở thành con búp bê mặc cô ấy sắp đặt.
Nhưng vừa đắp xong, cô còn chưa kịp nằm xuống sofa được hai phút thì WeChat lại đột nhiên báo tin nhắn.
Triệu Mộ Dư cầm lên xem một chút, rồi lại đặt xuống, rồi lại cầm lên.
Hành động lặp đi lặp lại khiến Hứa Khả chú ý. Cô hỏi: "Sao vậy, người của chương trình gửi tin nhắn cho cô à?"
Triệu Mộ Dư gật đầu, cầm điện thoại lên lần nữa, vừa trả lời tin nhắn vừa nói: "Họ gửi cho tôi một định vị, bảo tôi chỉ cần đến cổng số ba của đài truyền hình trước mười một giờ sáng mai là được, nói là sẽ có người ra đón tôi."
Đinh Hiểu Hiểu "oa" một tiếng, cuối cùng cũng cảm nhận được thực tế của việc ghi hình, hai tay ôm mặt, không nén nổi sự mong chờ: "Không biết đối tượng hẹn hò lần này của cô Triệu sẽ là ai nhỉ."
"Là đối tượng "hẹn hò giả tưởng"." Triệu Mộ Dư trả lời xong tin nhắn, đặt điện thoại xuống, nghiêm túc sửa lại cho Đinh Hiểu Hiểu.
Đinh Hiểu Hiểu biết sai mà không sửa: "Hì hì, như nhau thôi. Dù sao lúc quay chương trình, hai người cũng là người yêu thật mà, nhỡ đâu quay riết rồi ngoài đời cũng thành người yêu thật thì sao! Đến lúc đó cô Triệu đừng có giấu bọn tôi nha."
Cô ấy nói càng lúc càng hăng: "Mà nè, show giải trí của đài Tinh Vân xưa nay đều là miếng mồi ngon, bất kể là ngôi sao nổi hay không nổi đều chen chúc muốn tham gia, bây giờ số lượt đặt trước chương trình sắp phá mốc một triệu rồi, nên cô Triệu cứ yên tâm, bạn trai giả tưởng của cô chắc chắn sẽ không phải là loại nghệ sĩ vô danh tiểu tốt đâu! Ôi, tôi không dám mơ tưởng con trai tôi tham gia đâu, nhưng tôi thấy trong danh sách tin đồn trên mạng có mấy người là "tường đầu" của tôi đó!
Nếu là thật thì kiểu gì cô cũng sẽ gặp một trong số họ thôi!"
Hết hứng phấn, Đinh Hiểu Hiểu lại nhớ đến thực tế, tỉnh táo lại: "Nhưng mà cô Triệu đâu có đu idol, bình thường cũng chẳng quan tâm đến giới giải trí, nên đến buổi ghi hình đầu tiên, dù gặp bất kỳ ngôi sao nào, trong lòng cô chắc cũng chẳng chút xao động đâu nhỉ."
Đinh Hiểu Hiểu sẽ không bao giờ quên lần quảng bá phim trước, phản ứng của Triệu Mộ Dư khi gặp Giang Chu Trì lạnh nhạt đến mức nào.
Triệu Mộ Dư cũng từng nghĩ đến vấn đề này.
Buổi chiều trên máy bay, Đinh Hiểu Hiểu đã nhồi nhét cho cô rất nhiều kiến thức về giới giải trí, trong đó có một mục là "hiệu ứng chương trình".
Giờ nghe Đinh Hiểu Hiểu nói, cô cũng nghiêm túc suy nghĩ một chút, khiêm tốn hỏi: "Để đảm bảo hiệu ứng chương trình, có phải tôi nên diễn có chút xao động không?"
"Đừng đừng đừng!" Đinh Hiểu Hiểu lập tức ngăn cản ý nghĩ này của Triệu Mộ Dư: "Khán giả chúng ta chỉ thích xem cái gì chân thật thôi. Phản ứng của cô càng thật, hiệu ứng chương trình càng tốt. Tôi tin cô chắc chắn sẽ không làm tôi thất vọng đâu! Mời được cô, chương trình coi như nhặt được báu vật rồi!"
Triệu Mộ Dư khẽ cười, nghe kiểu gì cũng không giống lời khen.
Nhưng cô cũng không nói gì thêm, bị mớ tóc cứ dính vào mặt nạ làm cho mất hết kiên nhẫn, cô đứng dậy đi đến bàn ở cuối giường, lục tìm dây buộc tóc trong túi, muốn buộc gọn mớ tóc vướng víu lại.
Trong lúc cử động, cô vô tình làm rơi một thứ từ trong túi ra đất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!