Chương 20: (Vô Đề)

28

"... Năm sau, hoàng đế lập Vệ Bá Ước làm vương phu, lấy lễ Trung cung mà cưới."

—《Hán Thư·Thái Tổ Bản Kỷ》

29

Lần trước ta thành hôn, chỉ là một chén rượu nhạt.

Vì vậy ta luôn muốn có một lễ cưới long trọng và trang trọng.

Ta đã thực hiện được.

Ngày đó, Vệ Phong từ Thanh Giang Lý xuất phát, ngồi trên kiệu đỏ được sáu mươi tư người khiêng, từ Thiên Nhai vào cửa cung, sau đó mặc hôn phục, từng bước từng bước đi đến bên cạnh ta.

Ngọc điệp của hắn được đưa vào tông miếu.

Hắn đến tế bái cha mẹ ta.

Chúng ta yến tiệc với văn võ bá quan.

Đến khi trời tối, chúng ta mới về phòng.

Bên ngoài vẫn đang b.ắ. n pháo hoa, cả Kiến Khang sáng rực đèn lồng, khắp thiên hạ sẽ vì cuộc hôn nhân của chúng ta mà yến tiệc nửa tháng, ca hát nhảy múa.

Nhưng thực ra lễ cưới rất rườm rà.

Thì ra bao năm qua ta ao ước thân phận đế hậu cũng chỉ có vậy.

Điều ta mong muốn, chỉ là lúc này đây, cùng hắn lặng lẽ ở bên nhau.

"Nàng đang nghĩ gì?" Vệ Phong bên cạnh nhẹ nhàng chạm vào cánh tay ta.

Ta lòng đầy cảm khái: "... Thực ra ta là người tái giá."

"Ta vốn là kẻ áo vải Giang Tả."

"Ta tuổi đã lớn."

"Ta bệnh tật đầy mình."

Hắn làm ta bật cười.

Chẳng ai hơn ai cả.

Hắn cười, nâng lên nửa quả bầu: "Phu nhân."

Ta nâng nửa quả còn lại: "Phu quân."

"Phu nhân, có đói không?"

"Đói, tất nhiên đói! Quần thần yến tiệc, chỉ có chúng ta hành lễ, một giọt rượu cũng không uống."

"Đi, ăn lẩu."

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟

🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng "còm" review nhé ạ 🫶

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!