Chương 6: Đen ơi là đen!

Hoằng Trị năm thứ 14, Đỗ Hoành đến đảm nhiệm tri huyện Sơn Âm, công tác hơn

ba năm thưởng phạt công bình, xử án nghiêm minh, hắn mạnh mẽ phát triển

thuỷ lợi, hỗ trợ dân nuôi tằm, yêu dân như con, một tay đạo đức văn vẻ

càng sắc màu rực rỡ, múa bút sinh hoa… Danh tiếng thanh quan của Đỗ

Hoành thậm chí còn truyền tới tận các đại nhân vật trong kinh sư, vào

Hoằng Trị năm thứ 15 thì Lại bộ Thượng thư Mã Văn Thăng còn chuyên môn

thượng biểu tấu công cho hắn với thánh thượng.

Lẽ ra Tần Kham rơi vào tay một vị quan tốt như vậy thì phải nói thật sự

cũng là tam sinh hữu hạnh, quan tốt hiển nhiên sẽ nói đạo lý đấy.

Chỉ tiếc Tần Kham quá nhọ, quan tốt cũng không phải lúc nào cũng là quan tốt, quan tốt cũng có những lúc sẽ điên cuồng dữ tợn… ví dụ như khi gặp phải mấy thằng dám làm bị thương con gái rượu của quan tốt.

Ra khỏi Sơn Âm huyện nha, tâm tình của Tần Kham rơi xuống cực thấp.

Cũng không phải tất cả thanh niên xuyên việt đều được người người chào

đón đấy, ít nhất trong mắt Đỗ tri huyện thì Tần Kham chỉ to hơn con kiến hôi tí chút mà thôi.

Thanh thiên đại lão gia hạ phán quyết phạt Tần Kham hai mươi lượng bạc,

xét theo thực tế là Tần tướng công đã không còn cắc nào trong người nên

Đỗ Tri huyện cũng hết sức hào phóng nới cho hắn mười ngày để gom đủ tiền phạt, bằng không nha môn sẽ phạt côn cho đủ hình.

Khi Tần Kham đi ra còn thấy rõ tiểu thư nhà quan gọi là Đỗ Yên nọ đứng

sau lưng cha nàng, giương nanh múa vuốt dứ dứ nắm tay về phía hắn, bộ

dạng mười phần cáo mượn oai hùm.

Một thanh niên hoài bão lớn lao cầm trong người mười hai lạng bạc, lấy

làm giàu làm chí lớn… vừa bước vào Thiệu Hưng thành không quá hai canh

giờ đã trở nên tay trắng, hơn nữa còn thiếu nợ quan phủ hai mươi lượng

bạc...

Đỗ Hoành là cái tri huyện rất phóng khoáng đấy, hắn vốn không hề lo Tần

Kham trốn nợ. Nợ quan phủ không phải dễ mà trốn được rồi, chế độ hộ tịch nghiêm khắc của Minh triều vốn đem Tần Kham gắt gao ghim trong địa phận Sơn Âm huyện. Muốn trốn sao? Có bản lĩnh đi huyện nha làm giấy thông

hành rồi hãy tính đi!

Bài học này nói cho chúng ta biết, người xuyên việt ngàn vạn lần không

nên chủ quan đối với xã hội cổ đại, trong khi thả hồn theo chí lớn cao

xa đẹp đẽ thì cũng nên dáo dác nhìn trước ngó sau xem có trộm cắp nào mò tới túi tiền của ngươi hay không mới là vương đạo...

Còn một bài học khác là tuyệt đối không nên trêu gái, đặc biệt là loại

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!