Phán đoán của Tần Kham rất chính xác.
Bọn thuộc hạ Ngày đầu tiên gặp mặt thì rất khách khí, nhưng chưa chắc
mỗi ngày đều sẽ rất khách khí, đối với bách hộ mới thượng nhiệm mà nói,
uy vọng của Đồ Tổng kỳ tựa hồ cao hơn thư sinh văn nhược Tần Kham này
một chút.
Có lẽ không chỉ một chút.
Điểm mão Ngày hôm sau, mọi người đến đông đủ, Tần Kham sau khi đối chiếu danh sách, phân phó mọi người ai đi làm việc này thì hơn một trăm người trong viện không ngờ không muốn đi, cảnh tượng ầm ĩ, Vương ti lại quát
mấy lần cũng không áp chế được.
Tần Kham mỉm cười, tính toán thời gian, cũng nên gây khó dễ vào hôm nay rồi.
Vẻ mặt ôn hoà nhìn Đồ Dương, Tần Kham biết việc này không thoát được can hệ tới hắn.
"Đồ Tổng kỳ, các huynh đệ có gì bất mãn, ngươi đại biểu mọi người nói với ta đi."
Biểu hiện của Đồ Tổng kỳ vẫn rất cung kính, khom người ôm quyền nói: "Tần đại nhân, thuộc hạ quản giáo, là lỗi của ta."
Đinh tổng kỳ ở bên cạnh do dự một lát rồi cũng khom người ôm quyền bồi tội.
"Nói nguyên do đi, đừng giấu làm gì.
"Tần Kham thản nhiên nói. Đồ Tổng kỳ cúi đầu nói:"Các huynh đệ ba tháng không được phát lương, ai trong nhà cũng có miệng ăn, Cẩm Y vệ kể ra thì uy phong đấy, nhưng cũng không mua được cơm ăn.
"Tần Kham quay đầu nhìn Vương ti lại, Vương ti lại vội vàng ghé vào tai hắn nói thầm. Tần Kham giờ mới hiểu, thì ra tiền lương của Cẩm Y vệ tuy rằng mỗi tháng đều phát, nhưng dựa theo quy củ, Thiên hộ sở thành đông sẽ chỉ phát ba thành, còn lại do các bách hộ tự mình tới các thương gia thu, phí dụng này gọi hay là"Tiền bình an
", nhưng kỳ thật cũng chẳng khác gì tiền bảo kê của xã hội đen đời sau, Đại Minh tuy nói là Hoằng Trị thịnh thế, nhưng quốc khố hiển nhiên vẫn rất thiếu thốn, tất nhiên sẽ không bỏ ra nhiều cho Hán Vệ, nhưng hơn mười vạn Cẩm Y vệ và Đông Hán phiên tử trong thiên hạ, mọi người dù sao cũng phải sống, vì thế"tiền bình an" này
ứng vận mà sinh, cũng thành là một nguồn thu hợp pháp được ngầm thừa
nhận trong triều đình Đại Minh, bao gồm cả thiên tử và các và văn.
Phạm vi Bách hộ sở quản hạt của Tần Kham là khu vực phồn hoa nhất Nam
Kinh, kỹ quán chương đài đổ phường, cửa hàng, lẽ ra nên là đầy dầu mỡ,
đáng tiếc sau lưng những cửa hàng này đều có thế lực của các công hầu
huân quý, một Cẩm y bách hộ nho nhỏ dám đi thu của ai?
Vì thế liền tạo thành hiện trạng hiện giờ, giống như một đám ăn mày giữ
núi vàng, trừ nhìn thèm thuồng chảy nước miếng ra thì không ai dám động
tới một ngón tay.
Tần Kham nháy mắt mấy cái: "Là việc này à!"
Đồ Tổng kỳ có chút ngạc nhiên, nghe ngữ khí của Tần bách hộ, giống như chuyện này căn bản không tính là gì?
"Bách hộ đại nhân chẳng lẽ cảm thấy chuyện này không đáng nhắc tới, các huynh đệ bụng đối làm việc cũng không sao cả?" Đồ Tổng kỳ nói chuyện bắt đầu không còn quá khách khí.
Nghe thấy lời nói kích động này, hơn một trăm người trong viện phẫn nộ,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!