" Đính hôn với thiên kim nhà Đỗ tri phủ?" Đường Dần mắt trợn trừng, có điều trong ánh mắt không nhìn ra được ý tứ hâm mộ.
"Không phải đính hôn, mà là... Có tiền đồ để đính hôn.
"Tần Kham không thể không giải thích. Ánh mắt Đường Dần lập tức trở nên cổ quái, kinh ngạc nhìn Tần Kham hồi lâu, lắc đầu thở dài:"Hiền đệ đúng là... biết chịu nhục, lúc trước ngu
huynh cũng từng có vô số tiểu thư quan gia tỏ tình, ta nếu có một một
chút khí khái như ngươi, cắn răng một cái rồi nhắm mắt dứt khoát nghe
theo thì hiện giờ... Ài."
Tần Kham xác định, Đường Dần quả nhiên không phải hâm mộ hắn, mà là bội phục hắn... giỏi chịu nhục?
"Đường huynh nói vậy là cớ làm sao?
"Tần Kham ngạc nhiên hỏi. Đỗ Yên tuy nói hơi bạo lực, nhưng cũng không đến nỗi tệ vậy chứ? Nhìn khuôn mặt, đặc biệt là dáng người như người mẫu ấy, còn cả đôi chân thon dài thẳng tắp... Vì sao vẻ mặt của Đường Dần giống như hắn vừa cưới một con heo nái vậy? Đường Dần thở dài giải thích nói:"Vị tiểu thư Đỗ gia kia ta cũng thấy
mấy lần, nhìn ra được cô nương ấy có tình ý với ngươi, chỉ có điều,
người ta gia thế cao hơn ngươi cũng không sao, ngay cả vóc dáng cũng
ngang ngửa với ngươi, ngươi không biết là rất không xứng à?"
"Hả?" Tần Kham rất là kinh ngạc: "Nữ nhân cao thì làm sao?"
Đường Dần lườm hắn:
"Chồng là Càn, vợ là Khôn, cái này là luân thường trời cho, cho nên nam tử chú định địa vị cao, vóc dáng cao hơn nữ tử, hiền đệ nhìn chung quanh xem, nào có nữ nhân dáng cao như nam nhi năm thước? Tương lai các ngươi nếu thành hôn rồi, trong nhà quyết định luân thường Càn Khôn như thế nào?"
Tần Kham sau một lúc lâu kinh ngạc thì nói không nên lời.
Thì ra nữ nhân dáng như người mẫu ở thời cổ đại cũng không hay gì, ngược lại là một thế yếu rất lớn, thẩm mỹ của cổ nhân đúng là khác thật, bọn
họ chịu sự đầu độc của tam cương ngũ thường quá sâu, cho rằng nữ nhân
cao quá thì là một loại khiêu chiến đối với phu quyền của bọn họ, cho
nên không vui..
Đúng là ngu muội, bọn họ chẳng lẽ không tưởng tượng thử xem, chuyện
phòng the ban đêm, lúc được đôi chân thon dài ấy quấn vào hông thì cảm
giác tuyệt vời cỡ nào à, ngươi đi tìm một cái chân bắp chuối, tay sờ lên thì trượt xuống, rồi trượt từ đầu tới chân, tìm nửa miếng thịt lợn
nằm cùng cũng có thể đạt được hiệu quả đồng dạng, thế thì còn gì là tình thú?
So với ngươi thì là vứt đi, nhưng với ta lại là ngọc quý, loại cảm giác này rất tốt.
Hiện tại điều duy nhất Tần Kham lo lắng là võ lực trị của bà tám nhỏ,
cũng không biết nàng ta với ai võ công với ai, lực sát thương rất khủng
bố, tương lai nếu có cãi nhau với nàng ta thì có lẽ có thể còn thắng,
nhưng sau khi cãi xong rồi, mình tuyệt đối sẽ gặp bi kịch.
Nữ nhân này còn phải dạy dỗ thêm, bằng không thì chết cũng không cưới nàng ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!