Chương 7: (Vô Đề)

14.

Bức ảnh cuối cùng của tổ chương trình công bố. 

Là lúc tôi nhào vào trong lòng Tần Qua ở trước cửa phòng bà chủ. 

Trên tay tôi cầm một miếng bông tẩy sơn móng tay. 

Lúc kiểm tra t

-hi t

-hể bà chủ, tôi đã dùng nó lau sạch vết m-á

-u duy nhất trên đầu bà ta. 

Sau đó, lén nhét vào túi áo Tần Qua.

Khi mọi người ra ngoài tìm t-h

-i th

-ể tài xế, trời mưa lớn, người Tần Qua ướt nhẹp, miếng bông dính m-á

-u trong túi cũng bị nước làm nhoè.

Đêm đó, tôi đỏ mặt nói phòng tắm hết nước, nhân cơ hội lục đồ Tần Qua đã thay ra, lấy lại miếng bông.

Vài giọt nước và sữa tắm "vô tình

"rơi lên áo Tần Qua. Không người phát hiện. Bình luận bùng nổ: Tất cả những điều tưởng như vô lý, giờ tổng hợp lại, lại vô cùng hợp lý. 15. Sau khi chương trình kết thúc, tôi nhận được một tấm séc. Tôi nhờ chị Trương quyên góp cho cô nhi viện nơi nguyên chủ trưởng thành. Nhiều năm qua, cô ấy vẫn thường xuyên đến đây. Hầu hết số tiền tiết kiệm của nguyên chủ đều đổ vào cô nhi viện. Tôi tự lái xe đến nhà Tần Qua. Trong điện thoại là địa chỉ anh vừa gửi. Tôi gõ cửa."Anh trai có nhà không?

"Cửa mở ra, anh nắm c.h.ặ. t t.a. y tôi, ánh mắt dán chặt vào môi tôi. Vành tai đỏ đến mức như sắp nhỏ m-á-u."Đi tham gia gameshow cùng người cũ? Còn bảo anh là đi công tác?

"Tôi chợt nhớ ra, đúng là tôi đã bảo Tần Qua mình đi công tác, bởi vì chị Trương không cho tiết lộ. Hơn nữa, lúc đó trong đầu tôi chỉ nghĩ đến việc tái hiện lại những vụ án mình từng tham gia ở trong chương trình. Chỉ khác trước đây tôi là người phá án, còn hiện tại… là tội phạm g-i-ế -t người. Sự dọa cậu bạn trai chạy mất, nên tôi mới không kể. Tần Qua lớn hơn tôi một tuổi, nhưng so với thân phận chuyên gia tội phạm học cũ của tôi thì lại nhỏ hơn ba tháng. Tôi vô thức dỗ dành:"Chuyện đó qua rồi mà, anh trai, bây giờ trong tim em chỉ có anh thôi. Không tin anh sờ thử xem."

Mặt Tần Qua bỗng chốc đỏ bừng. 

Vẻ ấm ức và giận dỗi biến mất tăm.

16.

Sau khi ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách, anh bật tivi cho tôi.

Còn định đứng lên rót nước. 

Tất nhiên tôi không thể để một người đang ốm chăm sóc cho mình, bèn chủ động đi vào bếp rót nước. 

Nhưng khi quay ra, lại thấy màn hình đang chiếu đoạn camera ẩn chương trình vừa công bố hôm nay. 

Tôi hoảng hốt đến mức loạng choạng ngã vào lòng Tần Qua.

Trán đập vào cằm anh.

Tôi hít sâu một sâu.

Tuyệt đối không thể để anh xem đoạn này!

Lỡ bị doạ chạy thì sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!