8.
Tôi làm lơ Tô Kỳ.
Chỉ đứng dậy nâng giọng hỏi:
"Bà chủ ơi, nhà vệ sinh ở đâu vậy?"
Tài xế đứng dậy theo phản xạ, rồi lại nhanh chóng ngồi xuống.
Bà chủ chỉ tay về một hướng.
Tôi đi lên lầu, gõ cửa từng phòng một.
Rõ ràng, không một phòng nào có người ở.
Tiếp tục đi lên sân thượng, tôi phát hiện ra chân tướng ở trong bồn nước inox.
Thảo nào nhiệm vụ của tôi là g-i-ế
-t ba người, mà lúc ấy trên xe chỉ có hai người.
Ăn tối xong, chúng tôi trở về phòng nghỉ ngơi.
Nửa đêm.
Tôi đứng dậy đi ra ngoài.
9.
Đêm đó, tất cả mọi người nhận được tin nhắn của tổ chương trình.
Mô phỏng tội phạm: :3 :3
Khi màn hình quang xuất hiện, mọi người lập tức bật dậy chạy tới hành lang.
Sau khi xác nhận tất cả khách mời đều có mặt, bọn họ cau mày:
"Tài xế đâu?"
Mọi người nhìn nhau, rồi quyết định đi tìm tài xế, thậm chí còn gõ cửa phòng của bà chủ.
Nhà trọ này không lớn, bà chủ ở ngay tầng một.
Nhưng không một ai đáp lại.
Nhà trọ sử dụng khóa thông minh, một khi đóng lại thì chỉ có thể mở bằng thẻ phòng.
Nhưng là, chúng tôi chỉ giữ thẻ phòng của mình, còn thẻ của những phòng khác đều ở chỗ bà chủ.
Tần Qua là người đầu tiên cầm ghế đập cửa xông vào.
Ở bên trong, bà chủ nằm dưới đất, không còn dấu hiệu của sự sống.
Tần Qua tìm kiếm một lúc, tìm thấy tất cả thẻ phòng chính và dự phòng trong két sắt, còn thẻ phòng của bà chủ thì nằm trên tủ đầu giường.
Trong lúc tìm kiếm, mọi người đã lấy được thẻ phòng của tài xế.
Nhưng khi mở cửa thì bên trong lại trống trơn, không thấy bóng dáng tài xế đâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!