Tuế x Tuyên
Sương mù trắng xóa, như là sương tuyết thổi qua, trên mặt đất trồng đầy tường vi màu đỏ.
Giữa tường vi đặt một chiếc kim quan, quan tài mở ra, một người sống sờ sờ nằm trong đó.
Gương mặt của cậu trắng nõn, oánh nhuận như ngọc, lộ vẻ sáng bóng như trân châu. Trên người cậu đắp một tấm chăn được dệt bằng tơ tằm, trên chăn thêu hoa hồng trắng nõn.
Cậu chớp chớp mắt, dường như không kiên nhẫn:
"Không phải đã nói, đêm trăng tròn, quỷ hút máu sẽ tới sao? Những tên cổ lão này chẳng lẽ cũng không biết tầm quan trọng của đúng giờ?"
Sau đó, quỷ hút máu đã đến.
Quỷ hút máu đi trong sương mù mặc một một đồ màu đen, quấn lấy eo đẹp đẽ, không hoảng không chậm đến tiếp nhận tế phẩm của hắn.
Một người sống nằm trong quan tài, một vong nhân đứng bên ngoài quan tài.
(vong nhân: người đã chết)
Cảnh này thật thú vị.
Vong nhân hỏi người sống: Cậu đang nghĩ gì?
Người sống nói:
"Tôi đang suy nghĩ vấn đề NP."
Vong nhân nói:
"Đây không phải vấn đề gì."
Trong khoảnh khắc, bóng của con dơi chuyển động trong sương mù khi ánh trăng chiếu đến.
Vong nhân hóa ra mấy người giống nhau như đúc.
Người sống phát hiện, NP mà cậu nghĩ hình như không giống như đối phương nghĩ.
Nhưng có vẻ như muộn rồi.
Bây giờ muốn giải thích.
E rằng không còn kịp nữa.
Ánh trăng chậm rãi chiếu lên mặt đất, lại dần dần tối lại. Khi mặt trời mọc lên lần nữa, ánh mặt trời ấm áp chiếu rọi khắp nơi, cùng với gió sớm nhẹ nhàng thổi tan sương mù ướt át kia. Tầm nhìn trong rừng cây lập tức trở nên rộng rãi mà rõ ràng.
Người đàn ông trong quan tài tỉnh lại trong ánh nắng ấm áp, mở đôi mắt nhập nhèm ra, nhất thời thần trí chưa thể tỉnh táo.
Cậu chậm rãi ngồi dậy, cúi đầu nhìn cái chăn tơ tằm trượt xuống trên người mình.
Hoa hồng thêu trên chăn vậy mà là màu đỏ.
"Mình nhớ ban đầu là màu trắng…"
Không quan tâm được nhiều như thế.
Cậu kéo cơ thể mỏi mệt khác thường trở về trong thôn trang.
Người trong thôn trang nhìn thấy cậu trở về, đều kinh hoảng không thôi ——
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!