Chương 42: (Vô Đề)

Dung Quân Tiện chậm rãi mở mắt ra.

Cậu đảo con ngươi, nhìn thấy có một cái tạo độ ẩm bên giường, chăm chỉ không ngừng bốc hơi sương tràn đầy mùi của tinh dầu oải hương.

Tầm nhìn xuyên qua làn sương như mây khói, rơi trên đồng hồ treo tường, kim đồng hồ chậm rãi di chuyển, giống như thời gian đang trôi.

A —— Dung Quân Tiện thử ngồi dậy, cảm thấy trời đất quay cuồng,

"Ông chủ Dung, cậu tỉnh rồi!" Giọng nói mừng rỡ vang lên ở bên cạnh.

Dung Quân Tiện không cần nhìn cũng biết là ai:

"Tiểu Vu, sao anh ở đây?" Dung Quân Tiện quay sang nhìn thấy Vu Tri Vụ. Vu Tri Vụ nghiêng người đỡ Dung Quân Tiện, nói:

"Cậu bị ốm nặng đến vậy, dĩ nhiên tôi phải tới thăm cậu rồi!"

Cậu trợ lý đâu?

Dung Quân Tiện hỏi,

"Cậu ấy ở đây không được à?"

Còn nói cậu ta! Vu Tri Vụ nói,

"Cậu ta chăm sóc cậu chu đáo như thế, Bạch tiên sinh đã sa thải cậu ta rồi."

Dung Quân Tiện mơ mơ màng màng, trong đầu tỉnh tỉnh mê mê: Cái gì?

"Không biết Bạch tiên sinh tìm được một đoàn đội chuyên nghiệp ở đâu, kiểm tra hiện trường một lần." Vu Tri Vụ nói liên miên,

"Máy tạo độ ẩm trong phòng trang điểm của đoàn phim kiểm tra ra tinh dầu mẫu đơn còn sót lại."

Cái gì? Dung Quân Tiện lấy làm kinh hãi, tỉnh táo hơn một nửa, cẩn thận nghĩ lại, lại lắc đầu:

"Tinh dầu mẫu đơn? Nhưng không phải tôi chỉ dị ứng với mẫu đơn bì à? Tôi không có chuyện gì với hoa mẫu đơn."

"Cậu chủ yếu dị ứng với paeonol trong mẫu đơn bì. Trong tinh dầu được chiết xuất cũng chứa paeonol, đây chính là lý do tại sao cậu chỉ dị ứng ở phim trường, trở về nhà xe thì khỏi."

Thì ra, Nam Lục và Thạch Gia Ý bỏ tình dầu mẫu đơn vào máy tạo độ ẩm, vì sợ lộ tẩy, còn bỏ thêm mùi hương mạnh hơn như bạc hà và tinh dầu chanh, để người khác không ngửi được có tinh dầu mẫu đơn. Sau đó, hai người họ cũng chưa kịp xử lý cái máy tạo độ ẩm này.

Thứ hai, bọn họ lại cảm thấy, trải qua một ngày, những tinh dầu này sẽ theo máy tạo độ ẩm bốc hơi sạch, cho dù không xử lý cũng sẽ không bị phát hiện, ai sẽ nghĩ tới đây chứ? Không ngờ rằng, Bạch Duy Minh cũng không biết mang ai tới, còn kiểm nghiệm ra thành phần này.

Dung Quân Tiện lại không hiểu rõ: Paeonol là gì?

"Là một loại chất bên trong mẫu đơn bì. Cũng là thứ khiến cậu dị ứng." Vu Tri Vụ trả lời,

"Paeonol vốn là loại thuốc rất tốt, có thể chống dị ứng, bởi vậy trong mấy loại thuốc chống dị ứng đều có nó. Tiếc rằng cậu dị ứng với paeonol, cho nên, sau khi cậu bôi lên và uống thuốc chống dị ứng có chứa paeonol, mới xảy ra nghiêm trọng đến vậy."

Dung Quân Tiện lại cau mày: Đó là trùng hợp?

"Tôi cũng không biết. Nhưng Bạch tiên sinh dường như không cho rằng là trùng hợp." Vẻ mặt Vu Tri Vụ nghiêm túc,

"Bạch tiên sinh đã báo cảnh sát, nói sẽ điều tra rõ ràng."

Dung Quân Tiện nghĩ ngợi, giật mình:

"Bạch tiên sinh tới rồi hả?"

Tới rồi. Vu Tri Vụ gật đầu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!