Chương 41: (Vô Đề)

Câu nói

"Hội trưởng Tuyên cũng ở đó" của Bạch Duy Minh, có vẻ hơi không đầu không đuôi. Sau khi Dung Quân Tiện nghe câu nói này, mấy giây sau mới phản ứng được, nói:

"À! Thế anh gửi lời hỏi thăm giúp tôi nhá."

Bạch Duy Minh gật đầu: Được, tôi sẽ.

Dung Quân Tiện ngồi ở cạnh cửa nhà xe, lẳng lặng nhìn bóng lưng Bạch Duy Minh rời đi.

Eo Bạch Duy Minh đẹp như thế, bả vai cũng vậy, toàn thân đều đẹp, lại biến mất trong tầm mắt của Dung Quân Tiện. Dung Quân Tiện không khỏi cảm thấy thẫn thờ.

Chẳng qua, Dung Quân Tiện nhanh chóng cần phải làm việc. Công việc đối với cậu mà nói, là một chuyện thú vị. Cho nên, cậu rất dễ dàng có thể ném cảm xúc vào, mà quên đi khoảnh khắc tiu nghỉu mất mát này.

Dung Quân Tiện diễn xong một cảnh, ngồi trong phim trường nghỉ ngơi. Mọi người cũng đang ngồi, trợ lý của Đỗ Mạn Hoài đang pha trà, Đỗ Mạn Hoài hỏi Dung Quân Tiện:

"Hôm qua, Từ Ngưng Hoa tặng trà cậu nhận được chưa? Tôi thấy rất tốt, mẫu đơn tốt như thế cũng hiếm có."

Ừm. Dung Quân Tiện gật đầu trả lời,

"Đúng là rất tốt. Tôi cũng nhận được."

Đỗ Mạn Hoài lại cầm một chén đưa cho Dung quân Tiện:

"Này, cậu cũng thử đi, hương vị rất ngon."

Dung Quân Tiện hơi do dự, không biết có nên nhận không. Trợ lý của Dung Quân Tiện lại lên tiếng trước, cười nói:

"Ngại quá, anh Đỗ, ông chủ Dung nhà chúng tôi bị dị ứng với mẫu đơn."

Thật hả?

Đỗ Mạn Hoài có vẻ ngạc nhiên lắm,

"Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói dị ứng mẫu đơn. Có nặng lắm không? Vậy mẫu đơn hôm qua Từ Ngưng Hoa tặng không có chuyện gì chứ?"

Không sao.

Dung Quân Tiện cười nói,

"Không sao. Làm phiền anh quan tâm."

Đỗ Mạn Hoài gật đầu, bảo người thu cánh hoa mẫu đơn vào. Hai người trò chuyện đôi câu, Dung Quân Tiện lại phải ra đóng phim rồi.

Nam Lục và Thạch Gia Ý vừa tới, đang make up trong phòng trang điểm. Đỗ Mạn Hoài cũng dạo bước đến phòng trang điểm. Hai người thấy Đỗ Mạn Hoài, vội vàng đứng lên, nói: Anh Đỗ, chào anh.

"Các cậu đang trang điểm mà, đứng lên làm gì."

Đỗ Mạn Hoài từ từ nói,

"Tôi cũng ngồi, tâm sự tí."

Nam Lục và Thạch Gia Ý ngồi xuống, lại nói như đang tán gẫu:

"Anh Đỗ đang đợi quay ạ?"

"Ừ, diễn viên mà, thật ra hơn phân nửa thời gian đều chờ đợi." Đỗ Mạn Hoài vắt chéo chân, nhìn Thạch Gia Ý trong gương, nói,

"Tốt đấy, mặt của cậu cũng khỏi, có thể lên hình rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!