Mấy hôm nay thời tiết không tốt, gió như được làm từ băng sắc bén như lưỡi dao, cắt đến mức khiến người ta đau.
Sai khi quay xong phân cảnh hôm nay, đạo diễn Mai Mân dẫn mọi người cùng đi ăn khuya. Vừa ngồi xuống Mai Mân đã giơ chén rượu nói với mọi người:
"Vất vả rồi, vất vả rồi."
Đám người vội vàng mời lại chén rượu, miệng nói
"Không vất vả, không vất vả",
"Đạo diễn mới là vất vả nhất", đó chỉ là lời xã giao.
Nhưng Dung Quân Tiện cũng không nói những lời này, cậu thật sự không cảm thấy Mai Mân vất vả hơn mình. Bởi vì thời tiết không tốt, khi gió lớn, Mai Mân đều ở trong phòng quan sát để chỉ đạo, cũng không xuất hiện ở bên ngoài.
Những diễn viên như bọn cậu diễn tướng võ, đến trong gió đi trong lửa, vậy mới gọi là vất vả này.
Bởi vậy, Dung Quân Tiện lại nói:
"Quay phim nơi rừng núi hoang vắng nào có không khổ cực? Nhưng đều là điều phải làm. Chỉ hy vọng có thể ít NG là được rồi."
Đây là một lời nói đùa, Dung Quân Tiện NG không nhiều. Đổi lại là Nam Lục nhớ rõ cảnh quay đầu tiên của mình liên tục NG, cứ nghi ngờ Dung Quân Tiện đang châm chọc mình.
Nam Lục chủ động nhận, nói:
"Những người mới như bọn em vẫn cần các tiền bối chỉ điểm nhiều hơn." Nói đoạn, Nam Lục bưng chén rượu, nói với Dung Quân Tiện:
"Anh Quân Tiện, chén này em mời anh. Em cạn ly, anh cứ tự nhiên."
Dung Quân Tiện nói:
"Nhưng… nhưng tôi vốn không uống rượu."
Nam Lục chỉ cảm thấy mình chẳng còn mặt mũi gì, trên mặt lúc đỏ lúc trắng.
Đỗ Mạn Hoài vội cười nói:
"Vậy cậu mời tôi đi. Tôi cũng là tiền bối mà."
Nam Lục vội vàng quay mặt lại để mời Đỗ Mạn Hoài. Đỗ Mạn Hoài cười nhận, coi như hóa giải xấu hổ cho Nam Lục. Trong lòng Nam Lục rất cảm kích, chỉ cảm thấy Đỗ Mạn Hoài làm người ôn hòa, đáng tin cậy.
Thạch Gia Ý bên này lại nói với Dung Quân Tiện muốn xin chỉ bảo cách diễn, Dung Quân Tiện nói:
"Diễn cả một ngày, vất vả lắm mới nghỉ một lát ăn miếng xiên nướng, còn nói công việc! Không sợ tiêu hóa không tốt à?"
Thạch Gia Ý cũng nghẹn họng.
Dung Quân Tiện lại nhớ buổi tối phải gọi video cho Bạch Duy Minh, ăn được một nửa đã đi. Đám người thấy cậu đi rồi, cũng có mấy người bắt đầu mạnh dạn nghị luận, nói:
"Nghe nói anh Quân Tiện là người thanh cao nhất, chưa từng tham gia tiệc, cho dù tham gia cũng không ở lâu. Xem ra là thật đấy!"
Lời nói này cũng không sai.
Từ trước đến nay Dung Quân Tiện không thích tham gia tiệc tùng, cho dù đi cũng không uống rượu, ngày thường ở chung với người khác cũng không có EQ gì, bởi vậy nhân duyên với người trong giới cũng không tốt. Chẳng trách hai năm không đóng phim.
Nam Lục và Thạch Gia Ý lại không giống, bắt được những trường hợp này là muốn biểu hiện, bay quanh mời rượu, trêu đùa, xu nịnh. Đợi tiệc rượu tan, hai người bọn họ đầu đầy mồ hôi, trong dạ dày nóng lên, yết hầu khô khốc, toàn thân đều rất khó chịu, nhưng vẫn cố nhẫn nhịn lộ ra nụ cười.
Đỗ Mạn Hoài cũng đã từng ở vào vị trí của hai người họ, đương nhiên biết vất vả, lại cười chào đón hai người họ đến nhà xe của mình, đưa trà nóng, thuốc giải rượu lên, nói:
"Các cậu ngồi nghỉ một lát rồi hẵng về, bằng không thì trên đường đi chắc chắn sẽ nôn ra."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!