Chương 30: (Vô Đề)

Liên Xuân Huyên cười híp mắt nói:

"Anh nói xem sao chúng ta có duyên thế nhỉ? Trước tiên gặp trong sơn trang ở Tứ Mi, bây giờ lại gặp nhau trong nhà hàng ở Hoa Âm."

Liên Xuân Huyên cười làm lành như vậy, người bình thường thì cũng bỏ đi. Nhưng cái vẻ này lại không dễ dùng trước mặt Dung Quân Tiện. Dung Quân Tiện hừ một tiếng trong lỗ mũi, nói:

"Thật không? Tôi lại không nhớ rõ. Lần trước ở sơn trang hoa mơ, tôi muốn mượn vùng đất quý của anh đứng một lát, anh cũng chê tôi cản trở đây thây."

Liên Xuân Huyên cũng không sợ nghe lời này, cười nói: "Lần trước tôi có việc gấp —— khi đó tôi đã đợi người ta hai tiếng đồng hồ, chẳng lẽ không nổi giận được?

Con người tôi nóng tính, không chịu được dằn vặt, nếu nổi giận lên thì gặp ai chửi người đó, kể cả mẹ đẻ của tôi đến, tôi cũng sầm mặt cho bà ấy nhìn. Đây là tôi không tốt, sau khi tôi nghĩ lại, đã cảm thấy không đúng.

Vẫn muốn xin lỗi anh, nhưng không tìm được cơ hội.Dung Quân Tiện cũngCảm thấy cùng cảnh ngộ

", bởi chính cậu cũng như vậy, không có kiên nhẫn, nóng tính, nổi giận lên là Thiên Hoàng bố đây cũng chửi. Cậu thấy Liên Xuân Huyên là một ông chủ của công ty lớn mà xin lỗi mình như vậy, cũng đủ nể mặt rồi, thế là tằng hắng một tiếng, sắc mặt hòa hoãn lại, nói:"Hội trưởng Tuyên để anh đợi hai tiếng?Ầy, anh ta quý nhân bận nhiều việc.

Cũng chả trách được anh ta.

"Liên Xuân Huyên trả lời. Dung Quân Tiện nói:"Tôi thấy hình như anh ta cũng rất tự cao tự đại đấy.Không, không không,

"Liên Xuân Huyên nói liên tục ba chữ"Không

", tỏ ý mình tuyệt đối không dám nói hội trưởng Tuyên một câu không tốt,"Đó là anh ta bận bịu mà.

Có thể rút thời gian đến gặp mặt tôi một lần đã rất khó rồi.

"Dung Quân Tiện thấy Liên Xuân Huyên ăn nói cẩn thận như thế, cũng cảm thấy không có gì hay, quay đầu định đi. Liên Xuân Huyên lại kéo cậu lại, nói:"Hôm nay khó lắm mới gặp anh, trùng hợp quá, cùng ăn bữa cơm đi?

Cũng coi như tôi nhận lỗi.

"Dung Quân Tiện lại nói:"Cũng không phải chuyện lớn gì, không cần đặc biệt nhận lỗi.

"Liên Xuân Huyên nghe giọng điệu của Dung Quân Tiện, biết trước đó mình làm mích lòng coi như bỏ qua rồi, cũng yên tâm hơn vài phần, lại cười nói:"Vậy thì không coi như nhận lỗi, coi như ăn chung một bữa đi.

Dù gì anh đến ăn cơm, tôi cũng đến ăn cơm, ngồi chung một bàn đi, có người trò chuyện cũng tốt.

"Dung Quân Tiện cũng không dễ từ chối nên đi vào phòng riêng ăn cơm với Liên Xuân Huyên. Dung Quân Tiện nào biết, Liên Xuân Huyên hỏi thăm được cậu thường đến nhà hàng này ăn cơm, cố ý đến"Ngẫu nhiên gặp

"cậu. Liên Xuân Huyên tiện thể ngay cả Dung Quân Tiện thích ăn món gì cũng hỏi thăm rõ ràng, chỉ gọi món Dung Quân Tiện thích ăn. Dung Quân Tiện nhìn Liên Xuân Huyên gọi món, kinh ngạc nói:"Anh cũng thích ăn những món này à?Đúng thế.

"Liên Xuân Huyên dối lòng cười nói,"Tôi rất thích ăn những món chua chua ngọt ngọt này.Dung Quân Tiện nói:Tôi cũng thế.

"Liên Xuân Huyên cười nói:"Vậy hai ta xem như cùng sở thích.

"Dung Quân Tiện lại có cảm tình hơn với Liên Xuân Huyên. Liên Xuân Huyên lại thừa dịp nói:"Tôi biết một nhà hàng, làm món sườn chua ngọt này ăn cực kỳ ngon. Ngon hơn cả nhà hàng này.

"Dung Quân Tiện kinh ngạc nói:"Thật ư?

Còn ngon hơn cả nhà này? Không phải ở Tứ Mi đấy chứ?Không, ngay tại Hoa Âm.

"Liên Xuân Huyên lập lời thề son sắt nói."Hoa Âm còn có nhà hàng làm sườn chua ngọt ngon hơn nhà hàng này hả?

"Vẻ mặt Dung Quân Tiện tràn đầy không tin,"Sao tôi lại không biết?

"Liên Xuân Huyên lại nói:"Đó là nhà riêng tư, người bình thường cũng không biết.Dung Quân TiệnỒ

"một tiếng, tin ngay, nói:"Thế hết cách rồi, nghe nói thành phố này có rất nhiều nhà hàng tư, nhưng tôi cũng không có cách để biết được.Tôi dẫn cậu đến nhé.

"Liên Xuân Huyên cười rạng rỡ nói,"Chừng nào thì cậu rảnh?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!