Chương 27: (Vô Đề)

"Cao! Thực sự rất cao!" Bác sĩ nói với Bạch Duy Minh, Huyết áp của cậu!

Lúc nhận điện thoại của Liên Xuân Huyên, Bạch Duy Minh đang kiểm tra huyết áp.

Liên Xuân Huyên bên kia điện thoại đang đợi Bạch Duy Minh trả lời.

Hắn cho rằng đề nghị của mình không tệ, hy vọng nhận được sự ủng hộ của Bạch Duy Minh.

Rốt cuộc thế nào? Liên Xuân Huyên truy hỏi với giọng điệu cấp bách.

Bạch Duy Minh liếc bác sĩ một cái, bác sĩ tháo dụng cụ trên tay giúp anh. Bạch Duy Minh đi ra ngoài, nói hai câu với điện thoại rồi cúp máy, mới vòng trở lại, vươn cánh tay ra, nói với bác sĩ: Đo lại lần nữa đi.

Khi Bạch Duy Minh tiến hành kiểm tra theo thường lệ, Vu Tri Vụ đang chạy tới chạy lui ở bên ngoài, mua sắm quà cáp Bạch Duy Minh đã liệt kê. Tuy rằng Vu Tri Vụ đã làm việc nhiều năm, nhưng bởi vì lúc trước Dung Quân Tiện mãi không nổi lên được, tiền của Vu Tri Vụ cũng không nhiều.

Sau khi Dung Quân Tiện hot lên, Bạch Duy Minh ngăn chặn không cho Dung Quân Tiện tham gia quá nhiều hoạt động thương nghiệp, Vu Tri Vụ cũng không thừa cơ làm giàu nữa, xấu hổ vì túi tiền rỗng tuếch, mua từng phần quà một, mặc dù không phải tiêu tiền của mình, nhưng bản thân Vu Tri Vụ cũng xót xa.

Vu Tri Vụ xót xa đương nhiên không tránh được phàn nàn hai câu trước mặt bạn tốt Dung Quân Tiện. Dung Quân Tiện cũng cảm thấy tiêu nhiều tiền quá, cũng không vì điều gì khác, Dung Quân Tiện biết tiền này từ chỗ Bạch Duy Minh mà ra.

Sau cuộc họp tổng giám đốc lần trước, Đường Tùng Nguyên lúc nào cũng xị mặt, chớ nói chi là đưa tiền, chỉ nói:

"Chuyện này thuộc vào kinh phí quan hệ công chúng! Hỏi quản lý quan hệ công chúng của mấy cậu mà đòi tiền!"

Bạch Duy Minh cũng rất hào phóng, không chối từ đã hứa hẹn thanh toán.

Dung Quân Tiện càng thấy ngại. Cậu tự lặng lẽ tính toán một khoản, bắt đầu từ Tăng Phàm Truyện, Bạch Duy Minh trải cầu dựng đường cho Dung Quân Tiện, tổng cộng cũng không biết bỏ ra bao nhiêu tiền. Dung Quân Tiện nghe giọng điệu của Đường Tùng Nguyên, chắc là cũng không bỏ vào được bao nhiêu?

Vậy chẳng phải Bạch Duy Minh sẽ bị lỗ vốn?

Nghĩ đến chuyện này, Dung Quân Tiện lại giận Vu Tri Vụ, nói:

"Còn không phải vì anh à! Bạch tiên sinh mới tốn nhiều tiền!"

Vu Tri Vụ tự biết đuối lý, bị mắng cũng không dám lên tiếng.

Dung Quân Tiện cũng hơi bận tâm đến tình trạng tài chính của Bạch Duy Minh, lại lần nữa chạy đến căn hộ của Bạch Duy Minh, lấy cớ uống trà đến hỏi Bạch Duy Minh:

"Bù vào có nhiều không?"

Bạch Duy Minh vừa châm trà cho Dung Quân Tiện, vừa cười nói:

"Vẫn có thể chấp nhận được."

"Hầy! Tôi đúng là một món hàng lỗ vốn!" Dung Quân Tiện vỗ đùi cảm thán.

Bạch Duy Minh nghe vậy dở khóc dở cười:

"Ít có ai hình dung bản thân như vậy."

Dung Quân Tiện nghĩ ngợi, lại nói:

"Thật ra, tôi ra sức bảo vệ Vu Tri Vụ là bởi vì tình bạn của anh ta và tôi rất tốt. Nhưng Vu Tri Vụ làm mích lòng anh rồi, anh còn bảo vệ anh ta, tại sao vậy?"

"Chuyện lần này cậu ta làm hỏng, là cậu ta quá rốt ruột. Sau này chậm rãi học, thì có thể tốt như người khác." Bạch Duy Minh nói,

"Nhưng trên người cậu ta có thứ mà người khác học tốt cỡ nào cũng không học được."

Là gì vậy?

Dung Duân Tiện rất tò mò, lại suy nghĩ một lần xem Vu Tri Vụ có phẩm chất riêng gì mà người khác không có,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!