Chương 2: (Vô Đề)

Dung Quân Tiện không tin tưởng nói:

"Nhưng đạo diễn đã nói, lần này là vấn đề kỹ năng diễn xuất của tôi…"

"Chẳng lẽ cậu lại hoài nghĩ kỹ năng diễn xuất của mình sao?" Giọng Bạch Duy Minh rất lạnh.

Dung Quân Tiện ngẩn ra.

Bạch Duy Minh nói:

"Thay vì hoài nghi diễn xuất của mình, không bằng hoài nghi lí do thoái thác của đạo diễn."

"Anh biết nội tình gì đó, đúng không?"

Vẻ mặt Dung Quân Tiện trở nên nghiêm túc.

Đúng vậy, Giọng điệu của Bạch Duy Minh vẫn không nhanh không chậm, khiến Dung Quân Tiện sốt ruột phát hỏa,

"Bởi vì Dương Thụ Hi là quyết định nội bộ. Cậu ta là tình nhân trong bóng tối của đạo diễn."

"Quyết định nội bộ…?!"

Dung Quân Tiện kinh ngạc,

"Đã vậy, thế tại sao muốn tìm tôi…"

"Tìm cậu tới thử vai, chẳng qua là để nâng kiệu cho Dương Thụ Hi." Giọng điệu Bạch Duy Minh rất bình ổn,

"Cái bọn họ muốn là đăng tin tức nói người mới Dương Thụ Hi đánh bại ảnh đế Kim Mai Dung Quân Tiện, diễn vai nam số một của"Hậu cung của nữ tôn

", là ai ra mắt hai năm, đánh bại ảnh đế Kim Mai, đóng phim quanh năm, mánh lới như là loại này. Không thể không nói, vẫn rất thông minh."

Thông minh cái rắm! Dung Quân Tiện tức giận nhảy dựng lên, Bây giờ tôi đến…

"Xin cậu đừng đi đâu cả." Bạch Duy Minh giơ tay lên, làm điệu bộ ngăn cản,

"Trở mặt thì không được quay đầu."

Dung Quân Tiện giận đùng đùng nói:

"Tôi cũng không muốn quay đầu."

"Dung tiên sinh, tôi hiểu tâm trạng của cậu." Bạch Duy Minh trả lời,

"Nhưng cũng xin cậu phối hợp với công việc của tôi. Một trong những trách nhiệm của tôi là ngăn cản cậu tự sát nghề nghiệp, bị mất tương lai. Xin đừng ảnh hưởng công việc của tôi."

Mặc dù Dung Quân Tiện là một nghệ sĩ thâm niên vào nghề nhiều năm, nhưng cũng đừng quên, cậu là thanh niên trên dưới hai mươi tuổi. Vô cùng trẻ tuổi, phần lớn người ở tuổi này của cậu cũng vẫn chưa biết tầm quan trọng của việc khống chế cảm xúc —— trên thực tế, Dung Quân Tiện cũng không biết.

Dung Quân Tiện là một chàng trai cực kỳ trẻ tuổi, dễ kích động, lại dễ giận.

Khi cậu nghe được lời nói thất lễ như vậy của Bạch Duy Minh, quả thực giận không chỗ phát tiết, trên gương mặt trắng như tuyết nhuộm đỏ tức giận:

"Thật sao? Đây chính là công việc của anh hả? Vậy tôi tuyên bố, anh mất công việc này."

Lúc Bạch Duy Minh nghe thấy Dung Quân Tiện ngang ngược tuyên bố như thế, lại không có phản ứng gì, càng không nôn nóng như trong dự liệu của Dung Quân Tiện.

Ngược lại là bản thân Dung Quân Tiện nóng nảy, lại lớn tiếng tuyên bố một lần: Anh bị sa thải!

Bạch Duy Minh vẫn là dáng vẻ không hề bận tâm:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!