Càng truyền chân khí, tuy rằng cũng có chút khởi sắc, có điều nàng vẫn như vậy yếu ớt. Mộ Dung Mặc Nhiên nghi hoặc
"Mộ Dung Ngữ Lam sao có thể trở nên yếu đuối đến như vậy, rốt cuộc có chuyện gì"
Hắn không phát giác ra, trên mặt tuấn mỹ xuất hiện lo lắng dấu hiệu. Truyền chân khí xong, Mộ Dung Mặc Nhiên đặt nàng xuống giường, nhìn vẻ mặt có chút ửng hồng trở lại mới an tâm rời đi. 20 roi bản lý lại như sắp lấy đi tánh mạng của nàng, rốt cuộc sức đánh phải mạnh như nào.
Hoàng Thanh cung
Ngôn Khả tức giận đùng đùng đi vào Hoàng Thanh cung, chiếc váy dài uy nghiêm được hắn kéo lê dưới đất, bên cạnh Mân Thuỷ hốt hoảng khuyên nhủ
"Hoàng Hậu, có gì ngươi từ từ nói. Không thể kích động đến Hoàng Thượng"
Hắn cần quan tâm chó má Hoàng thượng sao ?
Dám đụng đến đại minh tinh. Ngôn Khả chống nạnh trước cổng cung uy nghiêm quát to
"Mộ Dung Cảnh, ngươi bước ra đây cho ta"
Đức Công Công canh gác hít sâu, Hoàng Hậu lại gọi tên huý của Hoàng Thượng, đây là trọng tội. Nàng không biết sao ? Mân Thuỷ bên cạnh cũng không kém hoảng sợ
"Nương nương, đừng làm nô tỳ sợ hãi, chúng ta hồi cung đi"
"Hồi cung ? Ta có thể hồi cung sao ? Nữ nhi đáng thương của ta vì chịu tội xém nữa mất nửa cái mạng, bổn cung để yên sao ?" Ngôn Khả thở mạnh nói, tuy rằng tỷ chuyển biến tệ như vậy là do mang thai ngoài ý muốn, nhưng cho dù thế thì sao ?
Hắn không thể phạt nàng.
Cửa cung dần mở ra, Mộ Dung Cảnh uy nghiêm thân ảnh bước ra, không phải nói cho dù đã bước qua tuổi tứ tuần nhưng nhan sắc của hắn vẫn thuộc hàng cực phẩm, vì thế nên hai nhi tử đều là tuyệt sắc mỹ nam như vậy.
Nhìn vào nữ tử đầy lửa giận bên dưới, hắn khẽ quát
"Hoàng Hậu, náo loạn như vậy ra hệ thống gì nữa"
"Đúng vậy không còn mặt mũi cho ngươi đấy, Lam Nhi bị chịu cực hình đã ngàn cân treo sợ tóc. Ngươi còn để ý thể diện" Ngôn Khả tức giận lớn tiếng.
Mộ Dung Cảnh giật mình lăng, rõ ràng chỉ có 20 trượng, tuy rằng thế nào cũng không thể nguy hiểm đến tính mạng
"Ngươi nói nang nguy hiểm đến tính mạng ?"
Đúng vậy Hắn càng nghĩ càng tức tối.
Hắn không để ý nàng tức giận, trực tiếp ra lệnh
"Khởi giá đến công chúa điện"
Là Hoàng thượng Đức công công tuân lệnh đi trước.
Mộ Dung Cảnh cũng không chậm trễ rời đi. Bỏ lại Ngôn Khả ngây người ở lại, hắn nhìn bóng lưng hoàng bào phía xa, vội quát
"Ta chưa xử lý xong, ngươi đi đâu"
Công chúa điện
Tô Từ Ngưng bắt mạch cho nữ tử nằm trên giường, hắn để tay nàng lại chỗ cũ cung kính đối với Mộ Dung Cảnh nói
"Hoàng Thượng, công chúa đã vượt qua được thời kỳ nguy hiểm"
"Sao chuyện này lại xảy ra ?"
Mộ Dung Cảnh trầm trọng nói, nhìn nữ nhi sắc mặt không tốt nằm yên trên giường, hắn có chút tự trách cùng thương cảm, dù thế nào đó cũng là thân sinh nữ nhi của hắn, hổ dữ không ăn hổ tử.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!