Chương 13: (Vô Đề)

Tứ vương gia liếc ta một cái, rồi thản nhiên buông một câu như sấm nổ giữa trời quang, khiến ta và Cửu hoàng tử cùng tái mặt, kinh hãi nhìn nhau.

Hắn nói: "Không có gì nàng không thể nghe."

Ta vô thức hít sâu, cảm giác tim như bị hắn bóp nghẹt, suýt chút nữa ngừng đập. Cửu hoàng tử cũng không giấu được sự bàng hoàng. Cậu lắp bắp gọi Tứ ca, rồi ngây ngốc quay sang nhìn ta.

Ánh mắt của cậu như muốn nói: "Tẩu thâm nhập vào đại bản doanh của bọn ta từ bao giờ vậy?"

Nếu có thể dùng ánh mắt đáp lời, ta chắc hẳn đã nói: "Ta thậm chí còn không biết các ngươi cùng thuộc một trận doanh."

Phòng bếp dĩ nhiên chẳng có nồi canh gà nào thứ hai. Ta bị cưỡng ép ở lại, trở thành một kẻ bất đắc dĩ ngồi ăn bánh đậu xanh, uống canh gà của chính mình.

Giọng Cửu hoàng tử nhỏ đi rõ rệt so với lúc trước. Đôi tay run rẩy suýt làm cậu đánh rơi chiếc thìa, canh gà ta nấu cả buổi sáng đã bị cậu vẩy lên giường.

"Thân thể phụ hoàng e là có vấn đề, ta đã lén kiểm tra cặn thuốc của người, bên trong không phải dược vật. Thái Y Viện nói đó là do nóng giận công tâm, dẫn đến khí huyết đảo ngược. Hoàng hậu và Thái Tử luôn ngày đêm túc trực bên phụ hoàng. Còn ta, chỉ gặp được người vội vàng một lần, đã bị mời ra ngoài."

Hành động của Hoàng hậu và Thái tử thật sự đáng ngờ. Ta khẽ cắn một miếng bánh đậu xanh nhỏ, trong lòng thầm nghĩ, Kinh thành này, e là sắp đổi trời.

Giọng Tứ vương gia nhẹ hơn một chút, hắn nói với Cửu hoàng tử: "Sau này Thái tử phi sẽ hỗ trợ đệ trong cung."

Cửu hoàng tử càng thêm kinh ngạc: "Tứ ca, huynh ngay cả Nguyệt tỷ tỷ cũng mua chuộc rồi."

Cửu hoàng tử nhanh mồm nhanh miệng: "Ngày đó, Thái Tử cầm thánh chỉ tứ hôn đến Biên gia, ta đã muốn đánh hắn. Nguyệt tỷ tỷ là nữ tướng quân tiếng tăm lẫy lừng Đại Liêu, từng vì đất nước này đổ máu chiến đấu. Hắn dựa vào cái gì mà cưới tỷ ấy vào cung? Ta đã nói, Nguyệt tỷ tỷ không nên đi tham dự mấy buổi thưởng hoa yến đó. Nào phải tỷ ấy ngắm hoa, rõ ràng là để Thái tử thưởng tỷ ấy!"

Cửu hoàng tử càng nói càng tức, canh gà vốn không còn nhiều trong bát lại đổ ra ngoài một ít.

"Tiểu Cửu." Tứ vương gia hạ giọng.

Cửu hoàng tử lập tức ngoan ngoãn ngồi yên, cúi nhìn bát canh trong tay rồi hỏi: "Tứ ca, huynh còn uống nữa không?"

Tứ vương gia nhắm mắt lại: "Lấy đi đi."

Cửu hoàng tử đi đến bên cạnh ta, nhỏ giọng nói với ta: "Cũng múc cho ta một chén, ta ngửi thấy rất thơm."

Ta chẳng còn cách nào khác, đành múc phần canh gà còn sót lại trong nồi cho cậu. Cửu hoàng tử cũng không thèm đổi bát mới, chỉ để chút ít còn dư lại cho Tứ vương gia.

"Không ngờ canh gà tẩu nấu ngon như vậy, còn ngon hơn cả ngự trù làm."

Tứ vương gia hôm nay kiên trì tỉnh táo quá lâu, hắn có chút mệt mỏi, ta nhìn ra vẻ mệt mỏi trên mặt hắn, nói với Cửu hoàng tử: "Thời gian không còn sớm, đệ hồi cung đi."

Cửu hoàng tử không đi, cậu tùy tiện ngồi xuống bên cạnh bàn, chống tay lên đầu và nói với Tứ vương gia: "Tứ ca, hiện tại Tứ tẩu cũng là người phe chúng ta, giữa trưa chẳng phải nên ăn mừng một chút sao?"

Sau đó cậu lại giương mắt nhìn ta, cười xán lạn vô hại: "Tứ tẩu cứ nói đi."

Thật là một người da mặt dày!

Tứ vương gia nói: "Hồ đồ."

Ta dùng chân đá Cửu hoàng tử, thấy cậu không hiểu, ta lặng lẽ nói với cậu: "Bây giờ vương gia không thể đứng dậy, ăn cơm cần người đút. Đến lúc đó hai chúng ta ăn ăn uống uống ở đây, còn vương gia nằm trên giường, thật quá đáng."

Ta bổ sung: "Đệ phải trôn trọng lòng tự trọng của người làm huynh trưởng và trượng phu."

Cửu hoàng tử bị ta khuyên đi, lúc gần đi cậu ép ta thề, lần sau cậu lại đến nhất định phải uống canh gà ta tự tay nấu. Ta gật đầu đáp ứng, quay đầu liền bảo người đi hỏi trong kinh thành nhà nào canh gà ngon nhấtt. Bằng hiểu biết của ta đối với Cửu hoàng tử, cậu thích trêu cợt người như vậy, nhất định cách hai ngày sẽ đến một lần.

Cuối cùng chỉ còn lại ta và Tứ vương gia.

Lúc này ta mới dám hỏi ra nghi hoặc trong lòng mình: "Vì sao muốn thiếp lưu lại?"

Tứ vương gia cho ta một câu trả lời không chê vào đâu được: "Nàng ở trong kinh thành còn quen biết ai?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!