Chương 48: Một sự cố

Tư Minh Minh hơi khựng lại, cô không nghĩ Hồ Nhuận Kỳ quan trọng đến mức cần phải báo cáo với Tô Cảnh Thu. Trong suy nghĩ của cô, Hồ Nhuận Kỳ chỉ là một người không liên quan trong cuộc sống của họ. Vậy mà Tô Cảnh Thu lại bận t@m đến một người chẳng hề quan trọng, thật quá mức vô lý.

Chuyện này chẳng khác gì nếu cô phải để ý đến từng cô gái trong quán bar mà Tô Cảnh Thu gặp, hay từng khách nữ quay lại nhà hàng bán đồ lành mạnh của anh. Thế thì sao sống nổi?

Bình tĩnh.

Cô nhắn lại cho Tô Cảnh Thu: Anh đừng rối.

Như đang dỗ trẻ con, có tác dụng, nhưng hạn chế. Trong một khoảnh khắc, Tô Cảnh Thu thật sự muốn bay ngay đến Thâm Quyến để đối chất với cô, nhưng nghĩ lại, dù sao anh cũng là một người đàn ông đầy sức hút, không thể để mình rơi vào hoàn cảnh thấp kém đến vậy.

Dù vậy, anh vẫn âm thầm ghim chuyện này, quyết định sau này sẽ tính toán rõ ràng với cô.

Ở đầu kia, Tư Minh Minh và Hồ Nhuận Kỳ vừa xuống máy bay thì lao thẳng đến tổng bộ họp. Cô không hề tìm Hồ Nhuận Kỳ để hỏi chuyện về Diệp Kinh Thu. Có gì đáng hỏi chứ? Hồ Nhuận Kỳ chỉ đang làm bộ làm tịch, cố gắng dẫn cô vào bẫy mà thôi.

Anh ta thật sự nghĩ trí óc cô không bằng mình, dễ dàng để anh ta xoay như vậy sao?

Tư Minh Minh không những không hỏi, mà còn tan họp là ôm máy tính bỏ đi ngay, thậm chí không tham gia bữa tiệc trưa. Cuối cùng, người chịu không nổi lại chính là Hồ Nhuận Kỳ.

Sau giờ làm, anh ta chủ động nói với cô:

"Quán cà phê dưới lầu, tôi kể cho em nghe về chuyện cậu bạn Thu Tử của đó."

Lúc này Tư Minh Minh mới miễn cưỡng theo anh ta.

Đọc Full Tại Truyenfull. vision

Nói thật, nghe chuyện về một người bạn cũ từ miệng một người hoàn toàn không liên quan thật là cảm giác kỳ lạ. Những mảnh ký ức về Diệp Kinh Thu chợt hiện lên trong đầu. Cô mường tượng ra hình ảnh một Diệp Kinh Thu đã trưởng thành, trở thành một người đàn ông đích thực.

Anh ta hẳn sẽ không còn ôm lấy tường hay người khác để khóc nữa, cũng không gây sự đánh nhau với ai chỉ vì bốc đồng.

Mọi thứ ở anh ta đều tuỳ thuộc vào tâm trạng.

Suy đoán này của Tư Minh Minh đến từ hình ảnh thoáng qua cô từng thấy ở Singapore: tóc anh ta không dài, nhưng khi Hồ Nhuận Kỳ gặp lại thì anh ta lại búi tóc như một đạo sĩ. Suốt ba mươi năm cuộc đời, Tư Minh Minh không gặp nhiều chuyện bất ngờ, nhưng Diệp Kinh Thu lại là một ngoại lệ.

Trong những ký ức nhạt nhẽo, khô khan và u ám của cô, anh ta là một điểm sáng đầy màu sắc.

Theo lời kể của Hồ Nhuận Kỳ, Diệp Kinh Thu giờ đã là một người ngộ đạo.

Hồ Nhuận Kỳ kể rằng Diệp Kinh Thu từng theo chân một nhóm bạn vào cuộc nhậu của họ, được các cô gái bao quanh. Những cô gái hiếm khi gặp được người đàn ông có phong thái đậm chất Á Đông như vậy: thanh thoát như gió mát trăng trong, tà áo phấp phới.

Anh ta kể những câu chuyện đậm chất phương Đông, khiến các cô gái say mê, không rời mắt. Sau đó, khi muốn tìm sự yên tĩnh, anh ta lặng lẽ trốn vào một góc và tình cờ gặp Hồ Nhuận Kỳ

- người cũng đang tìm chỗ yên bình.

Họ trò chuyện về Tư Minh Minh.

Diệp Kinh Thu nói:

"Tư Minh Minh là người bạn tốt nhất của tôi. Chỉ có thế thôi."

Tư Minh Minh nghe đến đây thì thắc mắc: Cô trở thành bạn tốt nhất của anh ta từ khi nào thế nhỉ? Chẳng phải mỗi lần gặp nhau là lại cãi nhau sao? Nghĩ vậy, cô kết thúc cuộc trò chuyện với Hồ Nhuận Kỳ và rời đi.

Cuộc trò chuyện ấy ít nhiều đã ảnh hưởng đến Tư Minh Minh. Cô không phủ nhận rằng mình bị kéo ngược về thời thanh xuân.

Diệp Kinh Thu!

Cô gái 17 tuổi Tư Minh Minh hét lớn:

"Diệp Kinh Thu! Tôi nhìn thấy bố cậu rồi!" Cô vừa nhảy vừa la, chiếc ba lô trên lưng cũng lắc lư theo từng bước nhảy. Cô chỉ tay về hướng chòi canh:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!