Chương 24: Một viên đá

Về lá thư đó, Tư Minh Minh không nhắc đến. Một góc nội dung bị Lục Mạn Mạn và Trương Lạc Lạc vô tình nhìn thấy đã khiến họ tò mò suốt bao nhiêu năm.

Mỗi khi cảm thấy cuộc sống nhàm chán, họ lại nhắc đến Diệp Kinh Thu và lá thư ấy, nhắc đến quãng thanh xuân yên ả không chút sóng gió của họ, cùng chuyến hành trình đạp xe đầy ngẫu hứng.

Một đêm nọ, trước khi Trương Lạc Lạc kết hôn, khi nhắc lại chuyến đi ấy, cả ba bất chợt nhận ra rằng có lẽ mỗi người đều giấu kín một bí mật liên quan đến chuyến hành trình đó. Một bí mật không bao giờ được thú nhận, nằm sâu trong lòng mỗi người.

Diệp Kinh Thu, Tô Cảnh Thu.

Lục Mạn Mạn chợt phát hiện ra điều gì đó, gõ hai cái tên này lên nhóm chat, kèm theo một chuỗi dấu chấm hỏi:

"Tư Minh Minh, cậu có gì muốn giải thích không?"

"Chỉ là trùng hợp thôi."

Tư Minh Minh trả lời.

Cuộc sống đối với Tư Minh Minh dường như đã bước vào một đường ray tốc hành, tất cả mọi thứ bỗng nhiên diễn ra nhanh chóng.

Đầu tiên là Trương Lạc Lạc, cô ấy đột nhiên quyết định nghỉ việc để chăm con, còn hỏi ý kiến hai người bạn trong nhóm. Lục Mạn Mạn thì có thể có ý kiến gì? Ngoài chửi rủa, cô ấy chẳng làm được gì khác.

Cô ấy kịch liệt chỉ trích Bạch Dương, cho rằng anh ta đang thao túng tinh thần Trương Lạc Lạc, ép Trương Lạc Lạc từ bỏ bản thân, từ bỏ công việc, để trở thành nô lệ tình d*c, cỗ máy sinh sản, và bảo mẫu miễn phí!

Trương Lạc Lạc phân trần:

Đây là lựa chọn cá nhân của mình. Mình muốn thử nỗ lực thêm một lần nữa vì gia đình.

"Sao Bạch Dương không nỗ lực?" Lục Mạn Mạn hỏi.

"Anh ấy đang cố gắng kiếm tiền nuôi gia đình mà." Trương Lạc Lạc đáp.

Xịn nhờ. Lục Mạn Mạn trả lời cộc lốc, rồi không nói thêm gì nữa. Cô ấy tức đến mức không thể thốt lên lời nào.

Ngay từ lần đầu gặp Bạch Dương, Lục Mạn Mạn đã phàn nàn với Tư Minh Minh:

"Gã đó trông có vẻ hiền lành, nhưng mình thấy anh ta không phải người tốt, trong đầu toàn ý đồ xấu!" Nhưng suốt bao năm qua, Bạch Dương dường như đối xử với Trương Lạc Lạc cũng không đến nỗi tệ, nên Lục Mạn Mạn nhịn được.

Nhưng lần này cô ấy không thể nhịn nổi, chửi một tràng dài, xong lại thấy chẳng thoải mái chút nào.

Lục Mạn Mạn gọi điện cho Tư Minh Minh, nhờ cô khuyên Trương Lạc Lạc dừng ngay cái suy nghĩ ngớ ngẩn ấy, đừng tự biến mình thành một phụ nữ truyền thống chỉ biết hy sinh, mà hãy tìm cách để cân bằng. Nếu không tìm được cách thì phải tạo ra cách, đừng bao giờ hoàn toàn quay lại cuộc sống gia đình.

Trước tiên, Tư Minh Minh trấn an Lục Mạn Mạn, bảo cô bạn thân đừng nổi nóng và đừng để lòng tốt của mình hóa thành chuyện xấu. Cô hứa sẽ đi khuyên Trương Lạc Lạc, rồi quyết định hẹn cô ấy ăn tối gần chỗ làm.

Hôm đó, Trương Lạc Lạc trông có vẻ thoải mái, nói với Tư Minh Minh:

"Cậu biết không? Gần đây mình nghĩ, mỗi người đều phải có sự đánh đổi. Nhất Nhất còn nhỏ thế, cần có người bên cạnh. Mình thật sự muốn làm một người mẹ tốt, nhưng mình không làm nổi. Mình quá mệt rồi. Đây mới là lý do thật sự khiến mình muốn quay về với gia đình."

Tư Minh Minh hiểu được sự lựa chọn lúc này của Trương Lạc Lạc. Cô ấy quá mệt mỏi, nên chọn điều quan trọng tuyệt đối với mình, từ bỏ những điều chỉ quan trọng tương đối. Cô ấy muốn bỏ một gánh nặng nặng nề để nhẹ nhàng tiến bước. Và cô ấy đã quyết định xong rồi.

Tư Minh Minh không nói gì thêm, chỉ bảo:

"Cứ như trước đây đi, đừng vội đưa ra quyết định. Hãy nghĩ kỹ xem, nếu quay lại với gia đình, mỗi ngày cậu sẽ làm gì, có thể gặp những vấn đề gì, và giải pháp cho chúng là gì. Được không? Chúng ta không đánh trận mà không có chuẩn bị, đúng không?"

Được.

"Cho mình thời hạn ba tháng nhé?"

Được.

Tư Minh Minh tạm thời thuyết phục được Trương Lạc Lạc, muốn xác nhận rằng cô ấy không phải chỉ đang bốc đồng. Sau đó, cô đến tìm Lục Mạn Mạn, bảo cô ấy đừng quá căng thẳng, hãy dùng một chút chiến thuật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!