Bạch Mộng Lộ gửi hình cho Ôn Tiếu Tiếu, cô photoshop lại một chút rồi chuyển tiếp cho Lâm Duật Xuyên.
Không lâu sau, cô phát hiện avatar Wechat của anh đã đổi thành ảnh chụp màn hình một bức ảnh.
Thấy ảnh lấy ảnh mình làm avatar, Ôn Tiếu Tiếu mở ra xem thử, sau đó tải ảnh về, đổi avatar lại tương tự.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Avatar cặp đôi, get!"
Mặc dù Lâm Duật Xuyên đang ở ngay bên cạnh mình, cô vẫn gửi tin nhắn thông báo về avatar cặp của hai người.
Lâm Duật Xuyên khẽ cười, trả lời tin nhắn của cô:
"Cái này phải gọi là avatar vợ chồng."
Cô gửi nhãn dán xấu hổ cho anh, thế là anh tiện tay gửi nhãn dán làm nũng sang.
Bình thường khi nhắn tin, Lâm Duật Xuyên rất ít khi dùng kho nhãn dán. Kho nhãn dán hiện tại của anh toàn là hàng ăn cắp từ Ôn Tiếu Tiếu.
Hình như Ôn Tiếu Tiếu có rất nhiều nhãn dán đáng yêu kiểu đó, mỗi lần nhắn tin với cô bỗng cảm giác bản thân cũng đáng yêu hơn hẳn.
Bạch Mộng Lộ chỉ giúp đỡ phần váy cưới cho đám cưới của Ôn Tiếu Tiếu, còn về phần váy của phù dâu và váy đón khách thì sẽ được một công ty chuyên về tổ chức hôn lễ đảm nhận.
Hai ngày sau khi thử lễ phục xong, bên công ty tiệc cưới gọi điện đến thông báo cho Ôn Tiếu Tiếu rằng váy phù dâu đã làm xong, mời bọn cô đến mặc thử.
Hôn lễ của Ôn Tiếu Tiếu và Lâm Duật Xuyên được tổ chức khá long trọng, trong số khách mời, họ chọn được ba phù rể và ba phù dâu. Bên Ôn Tiếu tIếu thì là Phương Đương, Bạch Mộng Lộ và một người bạn thời đại học có quan hệ khá thân thiết với cô.
Cô lập một nhóm gồm các phù dâu và phù rể để tiện liên lạc với nhau.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ôn Tiếu Tiếu nhắc tới chuyện thử đồ cưới trong nhóm rồi quyết định giờ hẹn. Nhưng dạo này Phương Đường khá bận nên sẽ đi riêng ngày khác.
Thế là Ôn Tiếu Tiếu đi cùng một mình Phương Đường đến cửa hàng đồ cưới. Phương Đường nhìn thấy váy phù dâu thì kích động:
"Tiếu Tiếu, anh Lâm nhà mày tiền nhiều như nước á, váy phù dâu mà cũng chuẩn bị đầy đủ như vậy."
Chiếc váy này được làm riêng cho phù dâu, đến cuối buổi lễ mới phải mặc. Tuy bình thường không có dịp gì để mặc nó, nhưng để ở nhà ngắm thôi cũng đủ vui rồi.
Cô ấy mang váy phù dâu vào phòng thay đồ.
Nhân viên phục vụ trong cửa hàng mang váy cưới đón khách đã sửa xong ra, đi tới bên cạnh Ôn Tiếu Tiếu:
"Cô Ôn, đây là váy cưới đón khách đã sửa lại, cô muốn mặc thử lần nữa không ạ?"
Có. Ôn Tiếu Tiếu nhận lấy váy rồi bước vào phòng thay đồ bên cạnh Phương Đường.
Váy cưới đón khách sẽ được mặc vào đầu hôn lễ để đón khách đến, vì vậy thiết kế sẽ tối giản hơn váy cưới chính. Ôn Tiếu Tiếu nhanh chóng mặc váy xong, bước ra từ phòng thay đồ.
Váy đã sửa lại nên vừa người hơn lần trước.
Cô đứng trước gương, xoay qua xoay lại vài lần thì có hai người cũng tới thử váy cưới bước vào.
Vốn dĩ cô không để ý hai người đó đâu, nhưng một trong hai người họ lại nhận ra Ôn Tiếu Tiếu trước nên gọi: Ôn Tiếu Tiếu?
Lúc này, Ôn Tiếu Tiếu mới nghiêng đầu nhìn sang, khi nhận ra là ai thì hơi ngạc nhiên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!