Chương 30: (Vô Đề)

Vừa rồi khi Lâm Duật Xuyên bước vào có thấy camera Ôn Tiếu Tiếu đặt trong bếp, hơn nữa còn là hai cái.

Đèn camera không sáng, có lẽ là chưa bật.

Nhưng để an toàn thì anh vẫn hỏi lại Ôn Tiếu Tiếu.

Ôn Tiếu Tiếu chống hai tay lên bếp, sau tai đỏ bừng một mảng: Chưa, chưa mở…

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lâm Duật Xuyên ôm cô chặt hơn. Ôn Tiếu Tiếu chìm trong cơn mưa nụ hôn của anh, chân mềm nhũn đứng không vững:

"Anh đừng làm bậy, Bánh Rán Vừng còn đang ở nhà đấy."

Lâm Duật Xuyên tỉnh táo lại, quay người đóng cửa phòng bếp, tiện tay khóa cửa luôn.

Khi cải tạo phòng bếp, Lâm Duật Xuyên đã phá bỏ vách tường bên trên và thay bằng tủ bếp. Tuy thiết kế dạng tủ không đẹp mắt bằng tường nhưng có thể tận dụng tối đa không gian để đồ. Phòng bếp kết hợp giữa phong cách Trung Hoa và Tây.

Xét thấy đồ ăn Trung Hoa nhiều dầu mỡ nên anh đã lắp cửa trượt cho bếp. Nhìn qua thì có vẻ như không gian phòng bếp là không gian mở, nhưng lúc cần thì kéo cửa lại là xong.

Máy lọc không khí có năng suất rất cao nên Lâm Duật Xuyên có xào thức ăn cũng chưa từng khóa cửa phòng bếp.

Hôm nay là lần đầu tiên.

Nhưng lại chẳng phải vì xào thức ăn.

Ôn Tiếu Tiếu không ngờ Lâm Duật Xuyên lại lắm trò như vậy, thậm chí đến cả phòng bếp cũng không tha cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vậy mà anh không thừa nhận mình có học tập phim ảnh!

Đã vậy còn có hai cái camera như bóng đèn siêu sáng cận kề. Mặc dù Ôn Tiếu Tiếu biết camera chưa mở, nhưng chỉ cần thấy nó đang được đặt đó thì cô cũng đã căng thẳng rồi.

"Tiếu Tiếu, hình như em rất thích kiểu này?"

Hơi thở nóng bỏng của Lâm Duật Xuyên phả vào sau tai cô, xen lẫn tình cảm dạt dào. Cô ngước đầu, mặt đỏ như trái cà chua chín:

"Làm, làm gì có. Rõ ràng là anh thích!"

Lâm Duật Xuyên cong môi khẽ cười, hơi thở nặng nề hơn:

"Đúng là anh rất thích…"

Ôn Tiếu Tiếu mở to miệng như muốn nói gì đó, nhưng lại bị nụ hôn của Lâm Duật Xuyên chặn hết những lời định nói lại.

Khi cửa phòng bếp mở ra thì đã xế chiều.

Lâm Duật Xuyên bế Ôn Tiếu Tiếu về phòng, xả nước vào bồn tắm giúp cô. Sau đó anh xuống lầu thêm thức ăn vào khay và mở gói đồ ăn vặt cho Bánh Rán Vừng, cuối cùng dọn dẹp nhà bếp sạch sẽ.

Anh làm xong mọi việc thì bữa trưa anh đặt được giao tới.

Ôn Tiếu Tiếu tắm xong, thấy anh vào phòng ngủ thì vội vã dùng khăn tắm che kín người mình.

Động tác này khiến Lâm Duật Xuyên bật cười thành tiếng. Tuấn Tuấn ở đây ba ngày, anh cũng nhịn ba ngày, vì vậy đúng là quá đáng hơn hẳn trước đây.

"Đừng sợ, anh chỉ lên bảo em cơm trưa đã giao tới rồi thôi. Em muốn ăn trong phòng hay xuống dưới ăn?" Lâm Duật Xuyên đứng im không nhức nhích, duy trì một khoảng cách nhất định với Ôn Tiếu Tiếu như muốn nói bản thân là người đoan chính cỡ nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!