Chương 28: (Vô Đề)

Ôn Tiếu Tiếu không biết sao Lâm Duật Xuyên có thể khẳng định chắc chắn đến vậy. Nhưng nghĩ lại mới thấy, làm gì có đôi vợ chồng mới cưới nào nghĩ sau này mình sẽ ly dị đâu chứ.

Thảo luận chuyện vô định như này rất vô nghĩa, vì vậy Ôn Tiếu Tiếu mới hỏi một câu thực tế hơn:

"Tối nay chúng ta ăn gì?"

Trước đây sau khi ra ngoài tập lái xe xong, cô và Lâm Duật Xuyên sẽ về nhà nấu cơm tối. Nhưng hôm nay việc tìm Tuấn Tuấn tốn khá nhiều thời gian nên lúc về nhà đã hơi trễ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lâm Duật Xuyên suy nghĩ một lúc, nếu bây giờ dẫn cả Tuấn Tuấn và Bánh Rán Vừng ra ngoài thì không tiện lắm, thế nên anh bảo Ôn Tiếu Tiếu goi điện đặt thức ăn ở Thiên Hạ Cư.

Sau khi về tới Kim Ngọc Mãn Đường, trông Tuấn Tuấn đã bớt rầu rĩ hơn khi nãy, vui vẻ chạy khắp nơi nhìn ngắm.

"Oa, chú út, phòng này đã thật, có một đống đồ chơi luôn." Tuấn Tuấn chạy vào phòng nuôi thú cưng, bị đống đồ chơi cho chó của Bánh Rán Vừng thu hút. Lâm Duật Xuyên đi tới lấy đi món đồ chơi trong tay cậu:

"Đây là phòng của Bánh Rán Vừng, còn mấy thứ đó dành cho chó chơi nên không sạch đâu. Nếu Tuấn Tuấn thích thì ngày mai chú sẽ mua đồ chơi mới cho cháu."

Dạ! Nghe bảo sẽ có đồ chơi mới, Tuấn Tuấn lập tức ném món đồ chơi trong tay đi. Lâm Duật Xuyên dẫn cậu đi tắm rồi đưa cậu đến phòng ngủ cũ của mình:

"Hai ngày này, Tuấn Tuấn ngủ tạm ở đây được không?"

Phòng Lâm Duật Xuyên thiết kế đơn điệu, nghiêm túc, đương nhiên sẽ không được lòng các bạn nhỏ. Tuấn Tuấn nhìn quanh phòng một vòng rồi nói với Lâm Duật Xuyên:

"Cháu ngủ ở phòng cho chó được không ạ? Chỗ đó đẹp hơn phòng này."

Lâm Duật Xuyên: …

Lúc anh trang trí nhà cửa không nghĩ sẽ có ngày mình kết hôn nên đương nhiên sẽ không nghĩ tới chuyện xây dựng cho trẻ con. Phòng của Bánh Rán Vừng chính là căn phòng trẻ con lạc loài với cả căn hộ già dặn này nhất.

Cho dù anh có đồng ý để Tuấn Tuấn ngủ phòng cho thú cưng thì chắc chắn anh họ và chị dâu anh cũng không đồng ý.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Tuấn Tuấn, chỗ ngủ của chó rất nhiều vi khuẩn, hay chúng ta cứ ngủ bên này thôi được không?" Lâm Duật Xuyên bày đồ chơi mang từ nhà Tuấn Tuấn ra phòng, cúi đầu hỏi cậu,

"Bây giờ đã ổn hơn chưa?"

Ồ… Chút chút ạ.

Câu trả lời cực kỳ miễn cưỡng.

Đúng lúc này, chuông cửa bên ngoài vang lên. Lâm Duật Xuyên quay đầu nhìn sang, dẫn Tuấn Tuấn ra ngoài:

"Có lẽ là cơm tối được giao tới rồi. Chúng ta đi lấy cơm tối nhé?"

Dạ! Nghe anh nhắc đến cơm tối, Tuấn Tuấn nhanh chóng bị thu hút sự chú ý. Cậu và Lâm Duật Xuyên vừa bước ra khỏi phòng thì thấy tiếng bước chân vội vã vang lên.

Ôn Tiếu Tiếu thay quần áo xong, chạy từ lầu xuống.

Cô nhìn thấy Tuấn Tuấn và Lâm Duật Xuyên đứng trên hành lang thì vội lên tiếng: Để em, để em.

Cô chạy ra xem camera, thấy đúng là anh trai shipper gian hàng thì mở cửa, nhận lấy hộp đựng thức ăn: Cảm ơn, cảm ơn.

Gâu gâu!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!