Ôn Tiếu Tiếu gửi email xong thì Triển Phi bắt đầu xử lý máy tính cho cô. Anh ta nhìn Lâm Duật Xuyên đứng bên cạnh, nói:
"Anh Lâm, bên tôi chắc phải mất chút thời gian nữa, hay là anh cứ đi làm trước đi."
Ôn Tiếu Tiếu nghe vậy thì cũng gật đầu:
"Đúng á, có em ở đây là được rồi, anh mau đến công ty đi."
Tuy Lâm Duật Xuyên đã bảo mình là sếp, nhưng cứ ba ngày lại có hai ngày đi trễ như vậy thì không hay lắm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Duật Xuyên vẫn đứng im không nhúc nhích, có vẻ không định đi. Anh mỉm cười nhìn Triển Phi, nói với anh ta:
"Không sao, ở công ty cũng không chuyện gì gấp, chờ cậu xong rồi tôi đi cũng được. Cậu muốn uống cà phê không?"
Triển Phi:
"Không cần, không cần, anh đừng quan tâm tôi làm gì."
Nghe anh ta bảo không cần, Lâm Duật Xuyên không khách sáo thêm. Anh kéo chiếc ghế trong phòng rồi ngồi xuống. Ôn Tiếu TIếu đứng bên cạnh, nhìn anh một lúc, bỗng nghĩ ra gì đó.
Không phải là anh không muốn đến công ty, mà là anh không muốn để cô và một người đàn ông trưởng thành ở nhà cùng nhau.
Mặc dù đã biết tâm tư của anh, nhưng Ôn Tiếu Tiếu không vạch trần. Sau khi xử lý máy tính xong, Triển Phi khởi động lại và kiểm tra cho cô:
"Không sao nữa rồi. Sau này nhớ phải sao lưu các tài liệu quan trọng nhé."
Được, cảm ơn.
Ôn Tiếu Tiếu cảm ơn anh ta xong thì kiểm tra máy tính của mình.
Triển Phi thu dọn đồ nghề, do dự nhìn cô:
"À, tôi có thể chụp một tấm ảnh cùng cô được không?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ban đầu anh ta nhận ra cô là Đào Chi Yêu Yêu trên Piliplili, còn bảo có theo dõi cô. Bây giờ thì xin chụp ảnh chung, quả thật rất hợp lý.
Ôn Tiếu Tiếu nhìn sang Lâm Duật Xuyên theo bản năng, sau đó đồng ý: Có thể chứ.
Triển Phi hơi kích động, vốn định cầm điện thoại tự chụp bằng camera trước. Nhưng ngẫm nghĩ lại, anh ta lại đưa điện thoại cho Lâm Duật Xuyên:
"Anh Lâm, nhờ anh chụp một tấm cho chúng tôi được không?"
Lâm Duật Xuyên nhìn chiếc điện thoại anh ta đưa, mỉm cười đứng dậy: Được.
Anh nhận lấy điện thoại của Triển Phi, ống kính nhắm thẳng vào hai người đứng trước bàn máy tính. Ôn Tiếu Tiếu giơ số hai trông rất đáng yêu, Triển Phi thì ngại ngùng chắp hai tay sau lưng.
Lâm Duật Xuyên ấn nút chụp chụp một bức.
Sau khi Triển Phi rời đi, Ôn Tiếu Tiếu cười nhẹ nhìn Lâm Duật Xuyên chuẩn bị đi làm. Anh thắt cà vạt, mất tự nhiên tránh mắt không nhìn cô: Sao vậy?
Ôn Tiếu Tiếu:
"À, có gì đâu, chỉ là muốn hỏi vừa nãy anh có bật filter không thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!