Chương 19: (Vô Đề)

Lúc này anh chị họ còn đang cãi vả căng thẳng, hơn nữa nhà tang lễ lại rất xa nên không Ôn Tiếu Tiếu nói với Lâm Duật Xuyên:

"Chỗ này xa lắm, anh không cần cất công ghé qua đâu. Với cả trời đang nắng."

"Không sao, anh lái xe mà."

Lâm Duật Xuyên vẫn không yên tâm để mình Ôn Tiếu Tiếu ở bên đó nên nhất quyết muốn đi,

"Là nhà tang lễ ở Vọng Long hả?"

Đúng vậy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage.

Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Trùng hợp là anh cũng đang ở công xưởng bên Vọng Lọng, qua đó không lâu lắm đâu." Lâm Duật Xuyên dứt lời là ngồi vào xe ngay, thắt dây an toàn sau lưng.

Ôn Tiếu Tiếu nghe anh nói vậy thì không từ chối thêm:

"Vậy được rồi, em ở đây chờ anh."

Vọng Long chỉ có một nhà tang lễ nhưng sau khi cúp máy, Ôn Tiếu Tiếu vẫn gửi định vị chính xác cho Lâm Duật Xuyên.

Cô cất điện thoại, trở lại phòng bên cạnh nơi thăm viếng bác cả nghỉ ngơi. Anh chị họ vẫn còn đang cãi vả, có vẻ anh họ không cãi lại được nên đang gọi điện cầu cứu ngoài sân, lôi cả vợ bác cả vào chuyện:

"Mẹ, con cãi không lại chị ta được. Bây giờ chị ta đang mắng đầy đầu con đây này. Mẹ tự nói cho con gái mẹ hiểu đi."

Anh họ mở loa ngoài nên mọi người đều có thể nghe rõ giọng nói trong điện thoại:

"Ôn Cần à, con ở đó làm ầm làm ĩ gì vậy? Ba con không còn nữa nên con bắt đầu gây gổ vì chút tiền à?"

Có người bênh vực nên anh họ lại bắt đầu móc mỉa:

"Nếu ba nghe được, không biết sẽ đau lòng cỡ nào ha."

Chị họ nghe vậy, không những không tỉnh táo lại mà còn tức giận hơn: "Nếu hai người đã nói vậy thì hôm nay đúng dịp mọi người đều có mặt ở đây, con phải nói rõ vài chuyện. Đơn vị của ba con có trợ cấp tiền tổ chức tang lễ, mọi người đừng nói là mình không nộp đơn xin trợ cấp.

Với tính tình của Ôn Dật thì làm sao nó có thể bỏ qua số tiền đó được? Vậy còn số tiền tổ chức tang lễ còn lại thì sao? Mấy người có phải trả một đồng nào đâu, toàn là mình tôi chi trả còn gì? Vì sao chứ? Chẳng lẽ Ôn Dật không phải con trai của ba à?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Anh họ thấy mình bị nhắc đến thì vội cãi lại:

"Chị nghĩ tiền trợ cấp của đơn vị được mấy đồng? Mấy năm nay chị đi xa suốt, chỉ về thăm ba mẹ có vài lần. Bây giờ ba đi rồi, chị chỉ cần chi chút tiền thôi mà cũng xót à?"

Chị xót?

Chị họ như nghe thấy chuyện cười thế kỷ, nở nụ cười lạnh. Chị ta nhìn điện thoại của Ôn Dật, hỏi vợ bác cả ở đầu dây bên kia,

"Mẹ, con bôn ba bên ngoài nhiều năm nhưng tháng nào cũng gửi tiền cho ba mẹ. Chẳng lẽ giờ mẹ nói mình không nhận được? Nhiều năm tích cóp, kiểu gì cũng phải được một triệu. Vậy con hỏi mẹ, số tiền này cho ai rồi?"

Sắc mặt anh họ tái nhợt, vợ bác cả ở đầu dây bên kia cũng im lặng không đáp. Bọn họ không nói gì, đương nhiên những người khác càng không biết nói gì, cả căn phòng bỗng rơi vào sự yên tĩnh đáng sợ.

Có vẻ chị họ cũng không định để họ trả lời câu hỏi này thật, bởi vì trong lòng chị ta đã tự hiểu rõ câu trả lời rồi:

"Hai người xài tiền phung phí thì cứ việc. Nhưng tiền tổ chức tang lễ phải chia đều cho con và Ôn Dật cùng trả, không thể để một mình con chi tiền được. Vậy thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!