Ôn Tiếu Tiếu nhận lấy điện thoại, vô thức hắng giọng rồi mới lên tiếng: Anh…
Nhưng rồi như nhận ra gì đó, cô vội nuốt ngược hai chữ anh Lâm về: … Duật Xuyên à
Trong lòng Ôn Tiếu Tiêu hơi bối rối, tuy cô và Lâm Duật Xuyên đã kết hôn được một thời gian rồi, nhưng cô vẫn quen với cách gọi khách sáo là anh Lâm hơn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Duật Xuyên nghe thấy giọng Ôn Tiếu Tiếu thì giọng nói bất giác mềm mỏng hơn:
"Tiếu Tiếu, thật ngại quá, mẹ anh đột nhiên ghé thăm có làm em sợ không?"
Mới sáng sớm mà mẹ Lâm đột ngột đến nhà, đương nhiên Ôn Tiếu Tiếu có hoảng sợ chứ. Nhưng bà không làm khó cô, thế nên Ôn Tiếu Tiếu cũng dần bình tĩnh lại:
"Không có, không có. Cô rất nhiệt tình, anh đừng có trách cô."
Lâm Duật Xuyên:
"Em không sợ thì tốt rồi. Anh đã dặn họ là đợi anh về rồi sẽ để hai bên gặp mặt sau, nhưng mẹ lại muốn nhân lúc anh vắng nhà mà lén lút tìm em."
Không phải là anh sợ mẹ mình sẽ làm khó Ôn Tiếu Tiếu, chỉ là sợ cô thấy áp lực khi phải đối mặt với mẹ anh một mình.
Mẹ Lâm biết anh sẽ nói gì nên liến thoắng ngay bên cạnh:
"Bản thân thì chụp ảnh đăng lên vòng bạn bè khoe khoang, vậy mà còn trách mẹ được."
Lâm Duật Xuyên: …
Bài đăng gần đây của anh chỉ có một bài, đó chính là bài đăng kèm ảnh chụp mấy con mèo bày trận trong tủ lạnh của Ôn Tiếu Tiếu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mặc dù trong ảnh không có sự xuất hiện của Ôn Tiếu Tiếu, nhưng nhìn là biết không phải do anh làm, thành ra có nhiều người hỏi thăm.
Lúc ấy anh chỉ muốn bày tỏ cảm xúc một chút thôi, không ngờ sẽ khiến nhiều người chú ý như vậy, xem ra vòng bạn bè của anh đều rất nhàn rỗi.
"Em đưa điện thoại cho mẹ anh đi, để anh nói chuyện với mẹ một lát."
Ồ. Ôn Tiếu Tiếu trả điện thoại cho mẹ Lâm, nhưng bà cứ như đụng phải củ khoai nóng bỏng, xua tay không ngừng.
Ôn Tiếu Tiếu đành phải nói với Lâm Duật Xuyên:
"Thôi anh cứ nói với em thì hơn."
Lâm Duật Xuyên khẽ bật cười, nói:
"Em bảo mẹ anh về sớm chút. Hai ngày nữa anh sẽ về."
Được.
Sau khi cúp máy, Ôn Tiếu Tiếu trả điện thoại lại cho mẹ Lâm Duật Xuyên. Mẹ Lâm thở phào nhẹ nhõm, phàn nàn với cô:
"Lúc còn bé, nếu Duật Xuyên làm sai chuyện thì toàn là mẹ dạy dỗ nó. Giờ thì hay rồi, ngày nào nó cũng dạy dỗ người làm mẹ này."
Mẹ Lâm nói rồi nhìn sang Ôn Tiếu Tiếu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!