Chương 6: Lý Sư Thúc

Nói trắng ra là, luyện chế phù lục chính là Chế Phù sư sử dụng một loại phù chú đặc thù phong ấn pháp thuật và linh lực lên trên giấy phù, chế thành một loại phù lục có được uy năng pháp thuật.

Khi cần sử dụng phù lục, chỉ cần đọc vài câu chú ngữ ngắn gọn, tế luyện một ít linh lực vào giấy phù là có thể lập tức kích thích pháp thuật được phong ấn bên trong phù lục, sử dụng dễ dàng nhanh chóng hơn pháp thuật.

Quan trọng hơn nữa chính là, một khi phù lục được luyện chế xong, còn có thể bán hoặc tặng cho các tu sĩ khác, những tu sĩ khác cũng có thể dễ dàng sử dụng.

Lấy Hỏa Cầu phù làm tỷ dụ, tên như ý nghĩa, chính là phù lục phong ấn loại pháp thuật cấp thấp Hỏa Cầu thuật. Tứ trưởng lão của Giản gia từng ban cho một hậu nhân trực hệ của mình một đạo Hỏa Cầu phù, cũng là một thiếu nữ cùng nhóm với Triệu Địa.

Thiếu nữ này có ba Linh Căn Kim, Mộc, Thủy, không có Hỏa Linh Căn, vốn không thể thi triển Hỏa Cầu thuật. Nhưng lần đó nàng lấy ra một tờ giấy màu vàng dài chừng mười phân, rộng năm, sáu phân, trên mặt có vẽ những đạo phù văn quái dị màu đỏ giống như con giun, cùng hình một ngọn lửa.

Sau đó nàng run đạo phù lục này lên trước mặt bọn Triệu Địa, trong nháy mắt liền hóa thành một hỏa cầu, khiến cho đám Triệu Địa lúc ấy là lần đầu tiên nhìn thấy phù lục phải giật nảy mình.

Thiếu nữ thấy mấy người trợn mắt há mồm, hiển nhiên mục đích của mình đã đạt tới, đắc ý vỗ tay rời đi. Sau chuyện này Triệu Địa truy vấn rất lâu, mới biết được tờ giấy có vẽ phù văn kỳ dị kia chính là phù lục trong truyền thuyết.

Sử dụng phù lục không chỉ có ưu điểm thuận tiện nhanh chóng, phù lục còn có rất nhiều tác dụng khó lòng tin được, khiến cho phù lục trở thành thứ mà các tu sĩ sử dụng nhiều nhất, cũng như đan dược.

Nếu như nói phù lục có khuyết điểm, cũng chỉ có hai chỗ thiếu sót.

Thứ nhất, phù lục là một loại phẩm vật tiêu hao, giống như loại phù lục có tính công kích như Hỏa Cầu phù, chỉ có thể sử dụng một lần, sau đó sẽ hóa thành tro bụi.

Nếu là phù lục có tính phụ trợ hoặc phòng ngự, số lần sử dụng có thể nhiều hơn một chút, nhưng đến khi linh lực phong ấn bên trong phù lục tiêu hao sạch sẽ, phù lục cũng sẽ tự động cháy thành tro biến mất.

Chính vì như vậy, nếu là phù lục có cùng cấp bậc, phù lục có tính phòng ngự sẽ đắt hơn phù lục có tính công kích một chút.

Nếu là thứ chỉ dùng một lần đã biến mất như vậy, người tu tiên thông thường không tới lúc vô cùng khẩn cấp sẽ không dám khinh suất sử dụng.

Thứ hai, xác suất luyện chế phù lục thành công quá thấp. Thông thường mà nói, cho dù là phù lục sơ cấp Luyện Khí kỳ như Hỏa Cầu phù, Kim Cương phù… lúc tay mới luyện chế thông thường là thất bại liên tục mấy chục lần, thậm chí mấy trăm lần mới có thể luyện chế thành công một đạo.

Cho dù là luyện chế được mấy ngàn lần, đã có kinh nghiệm thành thạo, thường là xác suất thành công cũng chỉ có chừng ba thành.

Nếu như là phù lục cao cấp hơn một chút, chẳng những yêu cầu của phù chi, đan sa, phù bút… cần thiết phải cao hơn, xác suất thành công cũng sẽ giảm xuống rất nhiều.

Theo đạo lý phù lục khó luyện chế như vậy, Chế Phù Sư hẳn cũng rất ít mới phải, nhưng trên thực tế trong số bốn loại nghề nghiệp nổi tiếng, số lượng Chế Phù Sư là nhiều nhất.

Đây là bởi vì chủng loại phù lục thật sự quá nhiều, mà mỗi loại phương pháp luyện chế phù lục cũng không giống nhau.

Cho dù là một ít Chế Phù sư luyện chế một ít phù lục đạt tới tiêu chuẩn rất cao, đổi lại luyện chế loại phù lục khác, mặc dù không phải là xác suất thành công cực thấp như tay mới luyện chế, nhưng cũng không khá hơn là bao.

Vì vậy, phần lớn Chế Phù sư đều chỉ có thể luyện chế thuần thục vài loại phù lục có hạn mà thôi.

Sau khi Triệu Địa cό được những tin tức này, cảm giác mình cό được cơ hội nhất định. Bởi vì hắn trên Địa Cầu là đa tài đa nghệ, hơn nữa trong lúc rảnh rỗi hắn cũng đã từng học vẽ.

"Chế phù không phải chỉ là vẽ mấy ký hiệu lằng ngoằng ngổn ngang thôi sao, ta nhất định có thể vẽ được!" Thấy được một tia hi vọng Triệu Địa liền hạ quyết tâm rất nhanh, muốn trở thành một sơ cấp Chế Phù Sư bằng vào thực lực của mình.

Muốn chế phù, đầu tiên sẽ phải học được pháp thuật tương ứng, chuyện này không thể nghi ngờ chút nào.

Giản gia có trưởng bối đặc biệt phụ trách dạy cho đám trẻ Luyện Khí kỳ tầng ba trở lên làm cách nào sử dụng một ít pháp thuật Ngũ Hành căn bản.

Vốn mấy năm trước Triệu Địa đã có cơ hội học tập pháp thuật, nhưng hắn cảm thấy mặc dù những chiêu số ấy đẹp mắt thật, nhưng cũng không có bất kỳ trợ giúp nào cho tu vi bản thân mình. Nếu như hắn có dư dả thời gian, nhất định hết sức vui lòng học tập vài loại pháp thuật thực dụng.

Nhưng khi đó hắn phải chăm chỉ tu luyện mỗi ngày mười bảy mười tám canh giờ, không có thời gian rảnh tu tập pháp thuật.

Chỉ bất quá một năm này muốn học hiểu mấy loại pháp thuật, còn phải thử luyện tập luyện chế phù lục, không biết là có kịp hay không.

Triệu Địa cũng không nắm chắc chuyện này, hắn cũng chỉ có thể làm hết sức.

Hắn nghe nói dù là Giản Vân có tư chất tu luyện cực tốt, năm xưa cũng tốn ba tháng mới học được hai loại pháp thuật đơn giản nhất.

Nếu như thiên phú tu luyện pháp thuật của Triệu Địa cũng kém cỏi tệ hại như tư chất Linh Căn của hắn, chỉ sợ một năm cũng chưa chắc có thể học được một loại pháp thuật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!