Triệu Địa cũng từng tính toán qua, vạn nhất mình kém may mắn, trong Trúc Cơ tỷ thí gặp phải một tu sĩ có chỗ dựa sau lưng cực lớn, thân mang đủ các loại dị bảo, cực phẩm pháp khí, không có cách nào cách nào thắng nổi, dưới tình huống như vậy, dù không thể thắng trong Trúc Cơ tỷ thí, hắn còn có thể thông qua nhận nhiệm vụ Hàng Long cốc, từ đó lấy được Trúc Cơ đan.
Nhưng Hàng Long cốc được xưng là cửu tử nhất sinh kia đương nhiên là tính toán cuối cùng của hắn. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, không ai muốn mạo hiểm tính mạng của mình.
Nhưng chuyện cho tới bây giờ, hắn cũng chỉ có một con đường này. Ý nghĩ trong lòng Triệu Địa giống như sóng cuộn xô bờ, muôn ngàn đợt nối tiếp nhau liên miên bất tuyệt, nhưng trên mặt hắn vẫn mỉm cười, đáp lời Giản Hinh Nhi:
– Ta rút được số một trăm mấy, không tỷ thí chung đài với muội, nhưng thời gian tỷ thí cũng không chênh lệch mấy, cho nên lần này ta vẫn không thể đi xem Hinh Nhi tỷ thí.
– Ừ. Vậy ta đi Thính Vũ đài chuẩn bị tỷ thí, Ngũ Căn ca huynh phải cố gắng lên.
Giản Hinh Nhi cũng không có hỏi nhiều, mỉm cười vung quyền ra dấu cố lên với Triệu Địa.
– Ừ. Hinh Nhi cũng phải cố gắng lên!
Triệu Địa nửa cười nửa không gật đầu một cái, thân thiết nói. Ba bốn canh giờ sau, bên bờ Cốc Liêm tuyền trong Khuông Lư Sơn mạch.
– Ngũ Căn ca, muội tìm khắp nơi cũng không thấy huynh đâu, biết huynh nhất định là chạy tới nơi này.
Thiếu nữ từ xa thấy thanh niên đang ngồi trên tảng đá bên bờ suối, lập tức nôn nóng kêu lên.
– Không sai, ta cố ý tới đây chờ muội.
Đợi thiếu nữ cũng ngồi xuống bên cạnh, thanh niên mới mỉm cười nói. Thiếu nữ cực kỳ hưng phấn nói:
– A, trước tiên muội nói cho huynh biết một tin rất tốt, chắc chắn là huynh không dám tin: hôm nay muội rút được thẻ miễn đấu!
– Miễn đấu ư, có ý gì đây?
Mặt thanh niên tỏ vẻ hết sức nghi ngờ.
– Chính là không có đối thủ, trực tiếp tiến vào vòng kế tiếp đó! Hôm nay lúc đến phiên tổ 59 tỷ thí, chỉ có mình muội ra sân, chờ nửa ngày cũng không thấy đối thủ xuất hiện.
Một vị sư bá chủ trì tỷ thí nói có lẽ là muội rút được thẻ miễn đấu hoặc là đối thủ bỏ cuộc, có thể trực tiếp tiến vào vòng kế tiếp.
– Vậy phải chúc mừng Hinh Nhi!
Đáng tiếc, hôm nay ta gặp một đối thủ tầng mười ba khó chịu vô cùng, nhất thời khinh thường, thua mất tỷ thí!
Lời thanh niên hết sức bình thản, tựa hồ chỉ là thua mất một ván cờ hết sức bình thường.
– Cái gì. Ngũ Căn ca thua ư?
– Thiếu nữ nghe vậy hết sức khiếp sợ, hai mắt trợn tròn hơn nữa còn có hồng quang, đã bắt đầu rơm rớm lệ.
– Đúng là thua, bất quá không quan trọng, có lẽ ta còn có cơ duyên khác.
Thanh niên gật đầu một cái, khẽ mỉm cười.
– Là vị sư huynh sư tỷ nào thắng Ngũ Căn ca vậy? Chẳng lẽ còn lợi hại hơn cả Tôn Minh sư huynh?
Thiếu nữ thở dài một cái, hỏi. Thanh niên khẽ cau mày, dường như đang nhớ lại chuyện gì, một lúc lâu sau mới nói:
– Thực lực của đối phương không kém Tôn Minh sư huynh bao nhiêu, tên là gì ta cũng không biết. Sau khi ta tới Thái Hư môn gần như toàn ở trong phòng luyện khí, không quen biết nhiều người.
– Ngũ Căn ca, vậy sau này huynh định làm thế nào?
Giọng thiếu nữ trở nên buồn bã hơn rất nhiều, khác xa với dáng vẻ vô cùng hưng phấn lúc mới tới.
– Cát nhân thiên tướng, ngoại trừ Trúc Cơ tỷ thí ra, còn có rất nhiều cách có thể lấy được Trúc Cơ đan, tỷ như vẫn còn một lần tỷ thí nữa, hoặc là tham gia nhiệm vụ Hàng Long cốc gì đó…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!