Ngọn núi này cao ít nhất hai ba ngàn thước, một đại lộ rộng chừng bảy tám thước dọc theo sườn núi uốn khúc mà lên.
Rất nhiều áng mây trôi lớn có nhỏ có che rải rác sườn núi, những nơi có thể xây dựng được có đình đài lầu các vừa lớn vừa nhỏ, e rằng có tới mấy ngàn.
Đặc biệt trên sườn núi ở một nơi có địa thế tương đối bằng phẳng, chẳng những đường đi ở đó đặc biệt rộng rãi, chừng hơn trăm thước, hơn nữa hai bên toàn là lầu các dày đặc cao năm ba tầng, có lẽ nơi đó chính là phường thị.
Chỗ ở của Triệu Địa trước kia ở Giản gia, mặc dù cũng là lâu đài không ít, bố cục tinh diệu, nhưng toàn là kiến trúc trong hạp cốc trên đất bằng, khí thế kém xa Lưu Vân phường thị được xây dựng trên núi.
Cho dù là ở Địa Cầu cũng chưa từng thấy qua cảnh tượng hùng vĩ như vậy, khiến cho trong lúc nhất thời Triệu Địa nhìn đến nỗi ngây người.
Thiếu nữ dùng ánh mắt khác thường nhìn Triệu Địa, dường như muốn nói:
"Có phải không vậy, chưa từng thấy qua núi cao như vậy sao? Lưu Vân Sơn mạch còn cao hơn ngọn núi này nhiều…"
– Trời đã tối, đi nhanh đi, bên kia phường thị có một Vân Tiên cư, đặc biệt cung cấp chỗ ở ngắn hạn cho người tu tiên, giá cả cũng vừa phải, ngươi có thể đi xem một chút.
Những lầu các xung quanh kia toàn là cửa hàng mua bán các loại đan dược, pháp khí, nguyên liệu, phù lục, linh thú… trên Tu Tiên Giới.
Trên căn bản chỉ cần ngươi có đầy đủ linh thạch, nơi này không có thứ gì mà ngươi không mua được.
– Tuy rằng hiện tại ít người, nhưng đến mồng một mỗi tháng, phường thị sẽ trở nên vô cùng đông đúc, dù sao nơi này cũng là phường thị lớn nhất Tu Tiên Giới Cổn châu chúng ta.
Nghe nói phường thị này cứ mỗi ba năm sẽ cử hành một lần đại hội giao dịch chủ yếu nhằm vào tu sĩ Luyện Khí kỳ cao cấp cùng tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, đến lúc đó có thể thấy rất nhiều cao nhân Trúc Cơ kỳ nơi này, còn nhiều hơn cả đời ngươi nhìn thấy…
Thiếu nữ dẫn Triệu Địa đi tới Vân Tiên cư, dọc theo đường đi lại đơn giản nói cho Triệu Địa biết rất nhiều tình huống trong phường thị.
Hai người đi tới trước một ngôi lầu ba tầng tinh xảo, thiếu nữ chợt dừng bước, sắc mặt nghiêm nghị nói:
– Đã đến Vân Tiên cư, Triệu đạo hữu, tiểu nữ cáo từ.
Triệu Địa sửng sốt, cũng chỉ có thể nghiêm trang ôm quyền làm lễ, trả lời:
– Làm phiền tiên tử dẫn đường, xin đa tạ.
Thiếu nữ đang muốn xoay người rời đi, chợt quay đầu lại nhỏ giọng hỏi một câu:
– Ngươi lấy đâu ra nhiều Hỏa Cầu phù như vậy?
– Bởi vì tại hạ chính là một tên Chế Phù sư.
Triệu Địa khẽ mỉm cười, có vẻ đắc ý nói.
– Trùng hợp như vậy sao, ta cũng là một Luyện Đan sư đây!
Thiếu nữ khẽ cười một tiếng, xoay người rời đi.
Triệu Địa đi vào Vân Tiên cư, lập tức có một lão nhân chừng năm sáu chục tuổi họ Vân tiến tới nghênh đón, khách sáo hỏi hắn có muốn ở lại hay không. Trên người lão nhân này cũng có linh quang chớp động, tu vi kém Triệu Địa không nhiều lắm.
Sau khi Triệu Địa trả lời là có, lão nhân bèn báo ra mấy phương thức thuê ở và giá tiền ở Vân Tiên cư này.
Phương thức thứ nhất là thuê một lầu các ngắn hạn, tiền thuê là mỗi tháng hai khối hạ phẩm linh thạch.
Phương thức thứ hai là thuê lâu dài, tiền thuê hàng năm thu mười khối hạ phẩm linh thạch.
Bất kể là phương thức nào, khách nhân Vân Tiên cư đều có thể bày hàng miễn phí trong phường thị, nếu không, mỗi lần bày hàng đều phải nộp lên một khoản linh thạch cho phí quản lý của phường thị.
Trừ lầu các ra, Vân Tiên cư cũng có cung cấp động phủ lớn hơn cho thuê ở, bất quá tiền thuê sẽ cao hơn không ít.
– Nhất định phải linh thạch sao, hoàng kim có được hay không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!