Chương 92: Tuyến thời gian

Lão Qusair trong lòng trầm xuống.

Những người từ ngoài đến được biết hiện nay đều hầu như chỉ hướng về phía Đan Đóa, không ngờ ngay cả Gafia cũng không ngoại lệ.

"Vậy cái khe thông tới địa cầu kia..."

"Tôi từng điều tra nơi thần niệm Afiman tự bạo, quả thật dòng khí khác thường. Đáng tiếc Gafia vừa đến đã đảo loạn dòng khí trong thông đạo, chúng ta lại không biết phương pháp mở ra một lần nữa."

Lời Eloca nói khiến mọi người lần thứ hai rơi vào trầm tư.

Trước đó Anmertin ở đây, rất nhiều nghi hoặc bọn họ cũng không nói ra, có chút vấn đề chợt lóe mà qua trong đầu, cũng không có bắt được điểm mấu chốt. Giờ thì đỡ, nhà tiên tri không ở, có thể nói thoải mái.

"Lúc cái khe mở ra có phải không có dấu hiệu? Thực khó phát hiện hay không?" Lão Qusair là người thứ nhất đưa ra nghi vấn.

Cát Lâm theo bản năng muốn phản bác, Afiman làm ra động tĩnh lớn như vậy, coi như không động tĩnh?

Rất nhanh Cát Lâm đã ý thức được, chuyện này phải chia làm hai phương diện xem xét, Afiman mạnh mẽ va chạm cái khe, tự bản thân thần niệm còn có ý định gϊếŧ chết Chiến Thần.

Nếu cái khe mỗi một lần mở ra cũng kinh thiên động địa giống như vậy, chuyện Đan Đóa có một cái khe liên thông cùng thế giới khác đã sớm không phải bí mật.

"Lúc trước khi Đan Đóa từng xảy ra chuyện, ý tôi là cái năm mà anh nhặt được Gafia ấy." Cát Lâm chỉ vào con mèo dưới chân.

Không có.

Chiến Thần vuốt ve lông mèo bên chân, suy nghĩ hồi lâu mới nói,

"Các người còn nhớ rõ Anmertin nói năm năm trước ông ta phát hiện"Người từ ngoài đếnnhư thế nào sao?

Thông qua có người trộm tiền tài mua chất cấm, a không, mua mơ mộng dược tề... Cát Lâm dùng ngón tay xoa ấn đường, động tác của anh bỗng nhiên khựng lại, ý thức được hàm ý mà Eloca muốn biểu đạt.

—— Khi đám người Barre, Johanne kia đi vào Đan Đóa, tựa như vài giọt nước hòa vào trong sống, không hề tạo nên một chút gợn sóng.

Chủ tế ti Anmertin thần điện Tinh Thần, là cường giả một chân bước vào lĩnh vực của thần, tuy rằng nhìn thấu quỹ đạo vận mệnh là gạt người, nhưng thực lực cấp thánh của ông ta lại hoàn toàn là thật.

Dưới tình huống biết rõ Đan Đóa có một khe nứt không gian thế mà còn không nhận thấy được một đám kẻ xuyên qua mới xuất hiện! Đây rốt cuộc là im hơi lặng tiếng đến cỡ nào chứ!

Lão Qusair cùng tế ti Grant trao đổi một ánh mắt kinh hãi.

Cát Lâm kiên trì nói:

"Khi tôi tới, người Hegel cũng không phát hiện cái gì bất thường, có khả năng thông đạo hoàn toàn không chút dấu vết." Lúc trước Lang kỵ sĩ thấy mèo bự miệng ngậm món đồ chơi mới, mới lại đây xem xét.

Trước hôm nay, Cát Lâm gần như không đề cập tới chuyện chính mình ở Hegel.

Nhưng xét thấy anh hoàn toàn không biết gì về Đan Đóa, cộng thêm lão Qusair sớm nhất là ở bên ngoài trấn Maren gặp được anh và Eloca, đại tế ti Firnando nói với người ở điện Chiến Thần Cát Lâm là thần sử... Mấy tin tức này lẻ loi góp nhặt lại, sự thật mọi người đã sớm biết rõ trong lòng.

Lão Qusair đang tính hỏi cái khe của Đan Đóa với của Hegel có gì bất đồng, chợt nghe thấy Eloca mở miệng nói:

"Tuy rằng khi tôi ngủ không cảm giác được bất thường khi cái khe xuất hiện, nhưng cậu phải biết, tôi luôn ngủ rất say, Hải Tích đột kích tôi cũng không biết."

...

Cát Lâm nhất thời không biết nói gì, chả lẽ khen ngợi chất lượng giấc ngủ của Chiến Thần tốt ghê.

"Khi tôi tới gần bờ biển, tôi cảm giác được hơi hơi thở bất thường, lúc này đã qua một khoảng thời gian kể từ khi cậu tới Hegel." Eloca nhìn Cát Lâm, nói.

Cát Lâm gật đầu, không sai, khi đó anh ăn khoai tây cà chua sắp hai tháng rồi.

"Hai tháng qua đi, tôi vẫn có thể cảm giác được dấu vết cái khe ở Hegel, cậu cảm thấy sao?" Eloca lần nữa đem vấn đề vứt cho Cát Lâm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!