Chương 90: (Vô Đề)

Thuyền rời Đan Đóa không bao lâu, bọn họ đã gặp phải đội tàu của vương quốc gần đó.

Quân đội cứng rắn yêu cầu các thủy thủ và thương nhân miêu tả lại một lần chuyện xảy ra ở Đan Đóa.

Kết quả đáp án lung tung từa lưa, có người nói cấm chú, có người nói thần phạt, còn có người nhắc tới ma thú công thành.

Bọn họ đều không thấy được dáng vẻ của Gafia, nhiều nhất chỉ nghe thấy thanh âm, lại nói đến không ngớt miệng, sôi nổi đem hình tượng ma thú khủng bố nhất trong tưởng tượng trùm lên.

Chờ đến khi thuyền của bọn Cát Lâm giảm bớt tốc độ dừng lại, ma thú Đan Đóa tập kích đã biến thành Địa Hành long cấp 8, Liệt Địa hùng cấp 9, Liệt Diễm sư cấp 9, Ám Hắc long cấp 9 đồng thời lập đội kết nhóm.

"Buồn cười, những ma thú lợi hại đó sao lại xuất hiện ở Đan Đóa được"

"Vị đại nhân này, Đan Đóa có mấy cửa hàng bí mật, bọn họ cái gì cũng dám bán! Ma thú có thể là trốn ra, nhất định có người dùng ma pháp giam cầm chúng nó..."

Kéo đi xuống!

Sức tưởng tượng quá phong phú, trên đời này còn không có biện pháp nào có thể biến ma thú nhỏ lại, đương nhiên, ngoại trừ ma thú hệ ảo thuật tự thân đã có thể biến lớn biến nhỏ đổi màu tàng hình ra.

Nói chuyện chính là một người đàn ông khoác quân phục vương quốc, trong tay cầm roi gai, không chút để ý mà ăn hoa quả người khác dâng lên, một bộ kiểu cách quý tộc.

Cát Lâm lặng lẽ đánh giá đối phương vài lần, lại không dấu vết mà cúi đầu.

Anh cảm thấy cái tên chặn đường điều tra này, thân phận đại khái không khác gì Johanne, một tiểu nhân vật dựa vào quý tộc, cực kì ra vẻ, chỉ là không có đầy đủ người hầu cho hắn khoe khoang.

"Đằng sau, nhanh một chút!"

Gã ta không kiên nhẫn la lên.

Vương quốc ở gần Đan Đóa này rất giàu có, đội tàu chuẩn bị chiến đấu chỉnh tề, thương thuyền đều ngoan ngoãn mà tiếp nhận kiểm tra.

—— Không ngoan cũng không được, vùng biển gần đó đều bị phong tỏa.

Thương thuyền bị vây quanh, hiếp bức mà tới gần con thuyền có quan kiểm tra, cần vị quan kiểm tra cầm roi này vừa lòng, mới có thể cho đi.

Về phần những con thuyền lớn treo cờ xí quý tộc, hoặc là lai lịch bất phàm kia thì có con đường khác, bọn họ bị dẫn đến mấy quân hạm thật lớn, vẻ ngoài giống như con nhím ở phía xa.

Lúc này thuyền nhỏ của bọn Cát Lâm đã kề bên cạnh thuyền quân đội của quan kiểm tra.

Chênh lệch độ cao giữa hai boong tàu đại khái khoảng hai thước, không có cây thang, người thường rất khó đi lên.

Cát Lâm nhìn nhìn, phát hiện mọi người đều không định bò lên, vì thế anh cũng làm bộ như không biết mà đứng ở tại chỗ.

"Thuyền buôn lậu à, nhỏ như vậy?"

Quan kiểm tra lầm bầm một tiếng, sau đó ánh mắt của gã sáng lên, xụ mặt nghiêm khắc hỏi,

"Các người làm cái gì? Người của quốc gia nào? Lấy huy chương chức nghiệp ra, có hay không?"

Trên cái bàn vuông nhỏ cạnh viên quan kiểm tra còn chất 4 5 túi tiền chưa kịp thu, hiển nhiên phía trước cũng có thuyền bị làm khó dễ, chỉ có thể đưa lên tiền tài hối lộ quan kiểm tra cho đi.

Lão Qusair mò mẫm túi áo trong một hồi, cả một đồng lẻ cũng tìm không được, lão cho tế ti Grant một ánh mắt ám chỉ, người sau lạnh lùng mà nhìn lão ta một cái, vẫn đứng yên không nhúc nhích.

Lão Qusair hết sức bất đắc dĩ, bọn họ không thể bị mấy sĩ binh này mang đi! Bởi vì khuôn mặt kia của Eloca tuyệt đối sẽ gặp phải phiền toái, dùng tiền giải quyết vấn đề không được hả?

Ánh mắt Cát Lâm bay tới cửa khoang thuyền, nơi mèo đen ở.

Gafia khoanh chân trước, thân thể ghé vào boong thuyền, đầu hết nhìn đông tới nhìn tây, với cái gì nó cũng cảm thấy mới lạ.

Về phần chủ nhân của nó, phần tử gây họa trong lòng lão Qusair —— đang ở trong khoang thuyền làm cá cắt lát!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!