Tuyến phong tỏa với bên ngoài của Đan Đóa mở ra, là con đường một chiều, người ở bên trong có thể đi ra ngoài, người ở phía ngoài không thể tiến vào.
Nguyên tố hắc ám xoay quanh trên bầu trời Đan Đóa đã khôi phục mật độ bình thường.
Công việc dọn dẹp đống đổ nát lập tức bắt đầu, gạch ngói còn sót lại bị bỏ vào không gian trữ vật dọn đi, việc này yêu cầu võ giả và ma pháp sư cùng nhau hợp tác.
Luyện kim thuật sư nhanh chóng dùng công cụ ma pháp đo đạc ra số liệu, xác định phạm vi, sau đó rất nhiều tài liệu luyện kim được lấy ra, khoáng thạch bó củi toàn bộ đặt trên bãi đất trống, kế đó không lâu từng tòa nhà cao tầng đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Bề ngoài của những căn nhà đó đều như nhau, không có trang trí.
Trong phòng không có khái niệm Tầng trệt rõ ràng, bởi vì tất cả căn phòng đều là hình lục giác, lợi dụng không gian một cách triệt để, cộng thêm hành lang đường đi, tựa như tổ ong.
Luyện kim thuật sư giống như đứa trẻ chơi xếp gỗ trên địa cầu, từng khối từng khối đắp lên nóc phòng vách tường.
Ma pháp sư vung vẩy pháp trượng, để những căn phòng kia trở nên càng thêm vững chắc, sau đó chính là công việc cực nhất, bọn họ cần phải bày ra ma pháp trận chống đỡ nguyên tố ma pháp ăn mòn.
Người hội nghị Mayonice ra ma hạch và thủy tinh, đặt ở mắt trận.
Toàn bộ quá trình ngay ngắn có trật tự, Cát Lâm nhịn không được đứng ở trong đám người vây xem.
Thần quan của thần điện Tinh Thần bắt đầu đăng ký cho người ở khu tránh nạn, nghe nói loại phòng này chính là nơi ở tạm thời, dùng để cư trú tạm bợ, việc xây dựng lại cảng bắc Đan Đóa còn đang lên kế hoạch.
Cát Lâm lại một lần nữa cảm thấy được chỗ tốt của ma pháp, anh nhìn lại, phát hiện Eloca cũng là vẻ mặt này.
—— Đây chính là cảnh tượng khó gặp, vị thần nào đó thông thường không có quá nhiều thay đổi cảm xúc, Cát Lâm đã từng cảm thấy đặc biệt lãng phí (cái khuôn mặt kia).
Thưa thần.
Tế ti Grant không rõ đi như thế nào đi đi, Chiến Thần với Cát Lâm chạy đâu mất tiêu.
Vừa quay đầu, phát hiện hai người đều đang nhìn mấy luyện kim thuật sư xây phòng.
"Đó cũng là người Đan Đóa phát minh?" Eloca nhìn động tác thuần thục của các luyện kim thuật sư.
Cát Lâm chẳng qua là xem náo nhiệt, Eloca có thể thấy rõ tác dụng cụ thể của những luyện kim thuật kia, bao gồm cả vận dụng ma pháp trận, y đã bị ấn tượng rất mạnh, hiển nhiên không ngờ tới một ít phát minh nhỏ chồng lên nhau lại có thể làm ra loại hiệu quả này.
"Không, đây là... kiệt tác của Thánh luyện kim sư Onvisa." Lão Qusair cũng đã đi tới, vẻ mặt phức tạp nói.
Đại lục Seeley chưa bao giờ bị thống nhất, tựa như địa cầu hiện nay còn chưa từng xuất hiện một tinh cầu chỉ có một chính phủ. Cho dù trong thời đại giao thông và văn minh ma pháp phát triển mạnh, vẫn có chiến tranh phát sinh.
Bản đồ Seeley mỗi qua mười năm sẽ đại biến động một lần, đế quốc Kim Cận và thú nhân phương bắc đánh nhau, giữa những vương quốc nhỏ cũng xung đột không ngừng, nói cho cùng đều là vì tài nguyên.
Đi cùng với chiến tranh, ma pháp sư và võ giả có thể đi địa phương khác mưu cầu đường sống, người thường thì không nhà để về.
"Lúc ban đầu luyện kim thuật này phát minh là để kiến tạo quân doanh trong khi hành quân thời chiến, Onvisa cải tiến nó, thiết kế ra tạo hình phòng mới, từ bỏ tính phòng ngự chiến thuật, gia tăng thời hạn sử dụng của căn phòng.
Kết cấu của luyện kim thuật này dùng đến rất nhiều kỹ xảo cơ bản, sau này có rất nhiều luyện kim thuật sư học đồ đều dùng nó để luyện tập, dần dà liền trở nên phổ biến."
Phát triển đến bây giờ, tuy rằng không thể để cho người thường trôi giạt khắp nơi đều được lợi, nhưng nếu ở địa phương nào mà giai cấp thống trị đáng tin, lại đồng ý ra tài liệu, thuê mướn đầy đủ luyện kim thuật sư, rất nhanh là có thể đem người dàn xếp xong.
Đan Đóa phồn hoa đã lâu, đại đa số bình dân đều chưa thấy qua những thứ này, cũng không biết hội nghị Mayonice có thể giúp bọn họ xây nhà, trên mặt mỗi người đều là vẻ khiếp sợ cùng mừng như điên đan xen nhau, có người còn khóc lên.
Khác với tiếng khóc mấy giờ trước, lần này không phải tuyệt vọng.
"Vị đồng tộc kia của tôi, thật sự là một người khó lường." Cát Lâm vuốt quyển da thú trong ngực, rất là cảm khái.
Đều là bàn tay vàng, sự khác biệt giữa Hody và Johanne còn lớn hơn cả dãy Himalaya.
Lão Qusair lần này không nói gì, quan điểm của lão về thánh luyện kim sư cũng giống Cát Lâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!