Chương 6: Lạc đường

Người Hegel mỗi ngày đều rất bận rộn, bọn họ phải gieo trồng, thu hoạch, còn phải chăn thả gia súc.

Tuy rằng mọi người đều ở cùng một chỗ, nhưng lại không có ai lắm miệng bà tám. Bởi vì so với ở sau lưng nghị luận người khác, bọn họ tình nguyện cưỡi sói xám chạy vài vòng, đi vào trong rừng rậm thử xem có thể kiếm một ít thịt trở về cải thiện chất lượng bữa ăn hay không.

Thời gian như nước chảy, một tháng nữa lại qua đi.

Khi Cát Lâm soi gương, suýt chút nữa không nhận ra chính mình.

Quầng mắt thâm đen, làn da tái nhợt, vẻ mặt suy sút, râu ria xồm xàm, trên người mặc bộ đồ rộng thùng thình.

—— Cái hình tượng này, ai không biết còn tưởng anh chơi xì ke chắc luôn!

Cát Lâm ảo não vỗ ót, nhanh chóng cầm dao cắt xen đám râu trên cằm mình.

Hegel rất khép kín, nhưng khép kín không có nghĩa là nguyên thuỷ.

Nơi này có gương, có bàn chải đánh răng, có kéo, có xà phòng... chất liệu mấy thứ đó tuy rằng không giống ở địa cầu, hình dáng cũng khác xa nhưng công hiệu lại y chang.

Hegel không khai thác quặng sắt và cũng không cần, trình độ công tượng ở đây rất cao, có thể nhanh chóng đem xương cốt, răng nanh, móng vuốt Hải Tích biến thành từng món từng món công cụ hữu dụng, bao gồm cả dao cạo râu.

Lưỡi dao hình bán nguyệt được mài bóng loáng, độ cong rất sát làn da, tay cầm bằng gỗ, khuyết điểm là quá sắc bén, mỗi lần Cát Lâm sử dụng đều phải thật cẩn thận, sợ lỡ tay cạo ra một miệng máu thôi ấy mà.

—— Hơn nữa là dưới tình huống anh chưa ăn no, tay chân bủn rủn.

Cơm trưa hôm nay là cà chua hầm cùng với khoai tây nghiền ông chủ cố ý làm, phân lượng rất nhiều, Cát Lâm lại chỉ ăn vài miếng, còn phải cố gắng nuốt xuống, bây giờ chỉ cần ngửi thấy mùi cà chua và khoai tây là anh đã muốn ói rồi.

Ngón tay sờ vào xương sườn nhô ra, Cát Lâm bất đắc dĩ nghĩ, cái chuyện như chịu khổ không phải cứ nhịn là được. Ý chí có kiên định cũng vô dụng, thân thể từ chối kìa!

Eade có lấy kinh nghiệm người từng trải nói, không muốn ăn thì không cần ăn.

—— Cứ nhịn đói như thế, nhịn nhịn nhịn, khi nhịn không nổi nữa, bảo đảm ăn gì cũng ngon cả!

"Đàn ông mà, phải tàn nhẫn với bản thân một chút mới được." Eade vỗ ngực cười cười.

Cát Lâm nghĩ thầm, bộ cái này có liên quan gì tới đàn ông à? Không logic gì cả.

Bởi vì Eade là ông chủ của anh, tại nơi dị thế tha hương này lại được Eade chăm sóc nhiều, cho nên Cát Lâm đem lời muốn nói nuốt trở về, cũng không tranh cãi với y.

Mập mạp chém gió đến bay nóc, đồng thời cũng không quên nhắc nhở Cát Lâm thay quần áo mới.

Bởi vì tối hôm đó có tế điển chúc mừng vụ mùa bội thu, người Hegel rất coi trọng lễ hội này.

Mùa hạ trôi qua, nhường chỗ cho mùa thu Hegel với sắc vàng và sắc đỏ mênh mông bát ngát.

Màu vàng là lúa mì, ánh đỏ chính là cỏ dại trồng trong sơn cốc để nuôi gia súc, đỏ rực và chói mắt như một ngọn lửa.

Thành đá là trung tâm mậu dịch ở Hegel, có rất nhiều người Hegel sống ở thôn xóm bên cạnh sơn cốc, bên kia có ruộng lúa mình và chuồng gia súc, Lang kỵ sĩ cần phải cùng đồng bọn của mình ngủ cùng một cái giường, mà quyết định họ sẽ ở đâu chính là tuỳ vào sở thích của mấy chú sói.

Những người này bình thường từng người phân tán, bây giờ lại tụ tập hết trong sơn cốc trước toà thành, có vẻ cực kì náo nhiệt.

Mọi người cũng không phải chỉ đứng tại chỗ không, họ rất tích cực đi qua đi lại giữa đám người.

Ông lão đeo vòng cổ răng thú, thiếu nữ mặc quần đỏ dài, người đàn ông mặc giáp da cố ý khoe khoang cơ bắp, còn có mấy đứa nhóc tay chân ngắn cũn cố gắng leo lên lưng sói xám dưới sự trợ giúp của Lang kỵ sĩ.

Mấy cái xe trượt hơn phân nửa lao vun vút trong gió, giống như đang thi đấu.

Dẫn đầu là một cô bé tóc ngắn, gương mặt non nớt, nhiều nhất cũng chưa tới mười sáu tuổi, khi cô bé điều khiển xe trượt bay lên, tạo ra đường cong đẹp tuyệt vời.

Cô đem trọng tâm thân thể dồn về phía trước, ánh mắt nhìn chăm chú trước mặt, cả người tựa như một con báo săn nhỏ đang vận sức chờ phát động, tay phải cầm dây cương, tay trái quơ cái roi rỗng ruột đặc chế, dựa vào âm thanh khác nhau phát ra từ nó mà điều khiển những con sói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!