Sương sớm lượn lờ, khói bếp dâng lên.
Barre từ trong cơn ngủ mơ tỉnh lại, bỗng nhiên nhớ tới chuyện phát sinh đêm qua, vội vàng chạy ra lều vải.
Lúc này có một số người đã ăn sáng xong, đang thu dọn chuẩn bị xuất phát, Barre gây sức ép nửa buổi tối, là một trong số những người dậy tương đối trễ.
"Người mạo hiểm bên kia đâu?"
Ai?
Trong doanh địa người đến người đi, đều chẳng ai quen ai, ai mà thèm quản người khác đi đâu? Người bị Barre hỏi đầy mặt không vui, sau khi nhìn thấy huy chương ma pháp sư cấp sáu của gã, người bị hỏi mới nguyện ý nhìn mấy lần hướng mà Barre chỉ.
"À, cậu nói cái gã ngu đem chim Thúy Linh nướng ăn hôm qua ấy hả?"
...
Chim trĩ trị giá 10 đồng vàng cứ thế tùy tiện nướng ăn luôn, ngoại trừ ngu ra, cũng có có thể là cường giả căn bản không đem 10 đồng vàng để vào mắt mà!
Barre miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, làm bộ như tò mò hỏi:
"Phải không? Tôi thấy ông ta đi một mình, chắc là có chút bản lĩnh."
"Có lẽ vậy, đó chính là 10 đồng vàng đấy!"
Người trong đoàn mạo hiểm không vui nói:
"Cái người cậu nói hình như trời vừa sáng đã đi rồi."
Vấn đề phức tạp của Barre cứ vậy mà biến mất, người mạo hiểm thần bí đi rất dứt khoát, gã muốn đuổi kịp cũng không còn cách nào, chỉ có thể dựa theo kế hoạch sớm định ra đi tìm Hartert.
Nghĩ đến bản thân có khả năng đã bỏ lỡ một người Hegel, Barre liền phi thường bực bội, điều này làm cho gã thiếu chút nữa không có tâm trạng diễn Tìm kiếm bạn bè cho thật tốt.
Người trong đoàn mạo hiểm nghe nói Barre phải rời khỏi, tất cả đều nóng nảy.
Những đoàn đội ở ngoài rừng rậm tìm vàng như bọn họ, có thể tìm được một ma pháp sư cấp sáu thật sự không dễ dàng, hiện tại người muốn đi, như vậy sao được?
Bọn họ hoàn toàn quên nguyên tắc cơ bản của đoàn mạo hiểm Đi ở tự do, một khi đề cập ích lợi của bản thân, bọn họ lại gấp gáp nóng nảy, bắt đầu mở miệng chỉ trích gã thất tín bội nghĩa, rõ ràng nói tốt phải cùng đường, hiện tại nửa đường rời đi chính là không chịu trách nhiệm.
Barre đã sớm dự liệu được phản ứng của những người này, gã có thể lặng lẽ rời đi vào ban đêm, hiện giờ lựa chọn như vậy, chính là để tiện tuyên dương tình bạn một chút.
Trong doanh địa náo loạn nửa ngày, mấy người mạo hiểm khác đều đang xem náo nhiệt, nghe nói một người bạn của Barre lần trước mất tích ở đây, nhất thời khẩn trương lên, còn cảm thấy nghĩ mà sợ. Nơi nguy hiểm như này mà bọn họ còn ở một đêm!
Rốt cục có người trong đoàn mạo hiểm nhịn không được, không quan tâm vấn đề tiếp tục che dấu việc khi Hartert xảy ra chuyện, đoàn mạo hiểm không cẩn thận tìm kiếm, hắn phẫn nộ nói:
"Hắn ta là tên ngu xuẩn, hơn nửa đêm hắn nghe được có tiếng sói kêu lập tức chạy đi ra ngoài muốn phát tài! Ở gần đây làm gì có con sói nào, chỉ có sói của điện Chiến Thần! Ai biết hắn nửa đường bị con ma thú nào cắp đi chứ?"
Mọi người nghe thấy tên điện Chiến Thần đều nhịn không được run rẩy cả người.
Barre trong lòng cả kinh, quả nhiên là có liên quan đến điện Chiến Thần! Người mạo hiểm thần bí kia không có lừa gã!
"Lúc trước vì sao anh không nói cho tôi?!"
Barre cũng bày ra vẻ phẫn nộ.
"Cái gì? Mày cũng lừa tụi tao, mày nói Hartert chỉ là người quen cùng đến trấn Maren với mày mà thôi, bạn bè cái gì? Trước đó mày không hề nói như thế!" Mấy người trong đoàn mạo hiểm đoàn từng uống rượu cùng Barre cũng tức giận, sôi nổi mắng to.
Lửa giận hun đầu, bọn họ nói nói liền không lựa lời, ngay cả khi bọn họ cười nhạo Hartert ngu ngốc, Barre cũng không có bất luận phản ứng nào, còn cùng bọn họ trò chuyện uống rượu đều một mạch nói ra hết.
Khuôn mặt Barre xanh mét, biểu tình phẫn nộ, từng câu mà biện bạch.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!