Chương 19: (Vô Đề)

Tâm Cát Lâm nặng nề trầm xuống.

Đại lục Seeley không có thần, Eloca nói ra sự thật đó hẳn không phải là chỉ vì dọa bọn họ nhảy dựng, vị Chiến Thần sống ở trong truyền thuyết này trông không giống người nhàm chán như thế.

Nếu mỗi câu đều là quay chung quanh đề tài triển khai lúc ban đầu, ám chỉ của Eloca đã rất rõ ràng.

"Ngài muốn nói cho chúng tôi biết, ngài không phải là một vị thần không gì không làm được, không có biện pháp trực tiếp đem chúng tôi trả về địa cầu? Bởi vì chuyện đó nằm ngoài năng lực của ngài?"

Eloca gật đầu.

Cát Lâm thấy vậy, vươn tay bắt lấy con mèo đen ngồi xổm dưới đất, tức giận nói:

"Con mèo này rảnh rỗi chạy tới Bạch Sa Loan bắt chúng tôi tới đây, hiện tại trở về không được? Làm sao có thể! Bảo nó mang chúng tôi trở về!"

Meo!

Mèo đen tức giận nhe răng với Cát Lâm, nhưng phát hiện chủ nhân đứng ở bên cạnh không có một chút phản ứng, nó lập tức chạy đến bên chân Eloca, một bên kêu meo meo, một bên trừng Cát Lâm.

Cái bộ dạng đó, dù cho Cát Lâm không hiểu tiếng mèo cũng biết là nó đang cáo trạng.

Eloca vươn tay nắm lấy nhúm lông sau cổ mèo đen, xách nó tới trước mặt mình, cứ như vậy cùng thú cưng tiến hành đấu mắt.

Vài giây đồng hồ sau, mèo đen vặn vẹo tứ chi, không ngừng phát ra tiếng rầm rì nho nhỏ yếu ớt.

Nói thật, Gafia! Eloca tiếp tục nhìn chằm chằm mèo đen.

Mèo đen chán nản từ bỏ giãy dụa.

Eloca đặt nó xuống đất, mèo đen lập tức hoá thân thành chú mèo bận rộn, nó kéo đôi giày để dưới gầm giường ra một bên rồi để đấy, sau đó lại móc ra món đồ chơi hình đầu cá dùng để mài răng, đặt ở giữa hai chiếc giày.

Mèo đen ghé vào chiếc giày bên trái, bày ra dáng vẻ tò mò, thường thường nhìn xung quanh hai cái, lại cúi đầu ngửi ngửi, cứ do dự như vậy một lúc, cuối cùng nó không nhịn được, nhảy về chiếc giày bên phải.

Trông nó ở bên phải chơi rất vui vẻ, chỉ là cứ mãi quay đầu nhìn bên trái, giống như thực bất an, nhưng lại luyến tiếc chiếc giày bên phải, cuối cùng nó cắn đứt một nút cài trang trí hình lá bằng bạc trên giày, mang theo chiến lợi phẩm lần nữa nhảy về bên trái.

Làm xong hết thảy, mèo đen dùng móng chụp chiếc giày bên phải bay dính vách tường, sau đó ngồi xổm ở đó, vẻ mặt vô tội nhìn vị trí để giày ban đầu, lắc lắc đầu.

Nó lần nữa đi đến trước mặt Eloca, co người lại, trong ánh mắt màu vàng kia toát ra ánh nước, đầu tiên là toàn thân cứng ngắc, sau đó bước từng bước nhỏ lùi về sau, quay đầu, giống như đang bị chủ nhân nhấn chìm trong cơn tức giận có thể so với mưa rền gió dữ, trong cổ họng phát ra tiếng kêu đáng thương.

Cuối cùng mèo đen ngậm lấy nút cài chiến lợi phẩm kia, ủ rũ trở về cạnh chiếc giày bên trái, nó cố gắng đi về phía trước, nhìn xung quanh, không biết làm sao. Bởi vì vị trí nguyên bản đã không có giày, đương nhiên không có cách nào đem nút cài trả trở về.

Cát Lâm: ...

Eade: ...

Hình tượng khủng bố của Ma Ảnh Gafia triệt để bị đảo điên! Nhớ lại ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy con mèo bự khủng bố này, trăm triệu lần không thể tưởng tượng được nó là một con mèo có diễn xuất ưu tú tới nỗi có thể tham gia tranh giải Oscar luôn đó!!!

Tuy rằng Eloca biết mèo nhà mình rất Tài hoa, nhưng y chưa từng có kinh nghiệm giải thích với người khác, bảo họ xin đừng vây xem Gafia biểu diễn.

Hết thảy đều là Gafia sai.

Eloca duy trì thần thái lãnh tĩnh thong dong, giống như người vừa xấu hổ kia không phải y.

"Gafia nói, hiện tại nó tìm không thấy thế giới các ngươi, không có biện pháp đưa các ngươi trở về."

Cát Lâm và Eade không hẹn mà cùng về phía cái nút trang trí hình lá kia, biểu tình đều có chút vặn vẹo.

Giày bên trái là Hegel, giày bên phải là Bạch Sa Loan, đầu xương cá ở giữa là biển lớn. Một hôm tối trời nào đó mèo ta tản bộ ở bờ biển kiếm ăn, chợt phát hiện một cái khe đi thông tới thế giới khác? Rất cmn vớ vẩn!

"Nếu cái khe này lần thứ hai xuất hiện thì sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!