Cát Lâm rất muốn xem người Hegel làm sao tắm cho mèo, kết quả sau khi đẩy mấy thùng nước ấm tới toàn sương mù lượn lờ, cái gì cũng không thấy rõ, chỉ có thể từ tiếng kêu của Gafia đoán xem nó vừa lòng hay là tức giận.
Mà lần tắm này chính là mấy tiếng liền.
Cát Lâm mệt mỏi muốn ngủ, chờ khi anh ngẩng đầu nhìn, mèo đen đã đi rồi.
Thật vất vả nghe thấy tiếng hô công việc chấm dứt, anh lết thân xác mệt rã rời về quán rượu, vội vàng lau người một phen, toàn bộ quá trình hai mí mắt đều chơi trò đánh nhau, sau khi tắm ngửa mặt ngã xuống giường, ngủ đến không biết trời trăng mấy gió.
Thẳng đến lúc anh bị một trận tiếng đập cửa kịch liệt đánh thức.
Cát Lâm theo thói quen cầm cái gối để kế bên che đầu lại.
Gối đầu có hơi mỏng, lông xù xù, còn rất ấm áp...
Hắt xì!
Cái mũi bị sợi lông kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hung hăng đánh một cái hắt xì, Cát Lâm đem Gối đầu để qua bên cạnh, ngồi dậy hắt hơi.
Sói xám bị người nào đó xem đuôi như cái gối: ...
Cái này cũng chưa tính, bởi vì sau khi Cát Lâm phát hiện sai lầm của mình, kinh hãi tới quấn chăn nhảy xuống giường.
"Dysis!? Sao mày lại ở trên giường tao?"
...
Vấn đề này hỏi rất hay.
Đêm hôm qua Eloca thanh lý xong vết bẩn trên thân sói, quay lại quán rượu chờ Cát Lâm trở về, kết quả đối phương đi tới, nhìn cũng không nhìn một cái, trực tiếp cởϊ qυầи áo.
Cởi thì cởi đi, bùn lầy đầy người không có gì đáng để nhìn.
Trọng điểm là, cái người dị tộc kia, lại ở trước mặt y, tắm rửa!
Còn một bên tắm rửa một bên ngủ gà ngủ gật, khăn mặt rơi vào trong nước mấy lần, Cát Lâm vẫn duy trì tư thế không đổi lau lưng, lau một hồi cảm thấy không đúng, lúc này mới mò khăn lên tiếp tục lau.
Sói xám mấy lần muốn mở miệng nói chuyện, cuối cùng vẫn ngậm miệng lại, ghé vào trên giường quay đầu nhìn vách tường.
—— Nói chuyện với cái người bán mộng du này, sẽ không có kết quả.
Sự thật y như Eloca nghĩ, Cát Lâm tắm rửa xong, ngay cả một con sói xám bự chà bá trên giường cũng không thấy, ngã đầu liền ngủ, hơn nữa ngủ vô cùng tốt. Không ngáy không nghiến răng không đá sói ôm sói cắn sói, thậm chí cả xoay người cũng không, lúc đi ngủ là tư thế gì, thức dậy vẫn là tư thế đó.
Chỉ là hành vi sau khi bị đánh thức lại kéo đuôi sói... Thật sự...
Cửa phòng bị gõ đùng đùng, Eade ở bên ngoài gọi:
"Cát Lâm, cậu có thấy con sói kia không?"
Cát Lâm ngẩng đầu nhìn cửa sổ, phát hiện cửa mở, anh không biết Dysis vẫn luôn ở trong phòng, còn tưởng rằng nó nửa đêm nhảy cửa sổ vào.
"Thói quen này của mày là sao? Không đi cửa chính thì thôi, còn thích giường của tao?"
Thân sói chấn động! Trong ánh mắt màu lam tràn đầy kinh ngạc.
Ngôn ngữ của Cát Lâm không đạt yêu cầu, anh dùng sai một động từ, dẫn đến câu nói không phải là đi đến trên giường, mà là một loại lời mời có tính ám chỉ cực rõ.
Chờ đến khi Dysis kịp phản ứng là người dị tộc này dùng từ sai lầm, Cát Lâm đã đi mở cửa .
Eade nhìn thấy sói xám trong phòng, nhất thời nhẹ nhàng thở ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!