Chương 9: Tiểu Miêu Lão Sư: Đây Là Mấy?

Lang thang vương tử – Tán Ân Leganes.

Khác hoàn toàn với người anh trai Isilis lạnh lùng tàn nhẫn, Tán Ân là một vị vương tử ôn nhu đa tình, anh tuấn tiêu sái, là người trong mộng của vô số nam nữ ở tinh tế.

Mười năm trước, trong trận chiến rạng đông, hắn chấp nhận lời mời làm giám thị sân thi đấu, thẳng thắn nghênh chiến một con dị chủng cấp A. Kết quả ngã xuống, xương cốt chẳng còn, từ đó biến mất hoàn toàn khỏi lịch sử.

Mà lúc này, thiết bị theo dõi gắn với danh tính "Tán Ân" lại đang khóa chặt một sinh vật... ngắn ngủn, mập mạp, đầy lông.

Một con mèo chân ngắn!

[Đây là tình huống gì vậy?!]

[Chẳng lẽ đây là [Trọng sinh chi

- Ta là con mèo nhỏ chân ngắn]?!]

Một bạn mạng nghiện tiểu thuyết trọng sinh bỗng nhiên cảm xúc dâng trào.

[Đời trước, ta bị dị chủng g**t ch*t, đau thấu tận linh hồn.]

[Kiếp này, ta biến thành mèo chân ngắn, thề phải khiến dị chủng trả giá bằng máu!]

[Muốn biết kế hoạch báo thù của ta không?]

[ Vậy cho tui 50, tui kể tiếp ngay lập tức!]

[Cho 100! Nói lẹ lên!]

[ Mấy lầu trên có thể đừng lố như vậy được không?!]

Mà trong khi các cư dân mạng còn đang lăn lộn tưởng tượng kịch bản "báo thù trọng sinh", thì Lê Ngạo, nhân vật chính của mọi chuyện, hoàn toàn không hay biết gì, đang rón rén giơ chân đặt lên Huân 

- cái cục lông đen hạt dẻ đã bị cậu "thu phục" từ trận trước.

Hôm nay bận rộn như vậy, chân nhỏ đi sắp gãy rồi, quá mệt luôn á!

May mà cậu có phương tiện di chuyển chuyên dụng 

- chính là Huân!

Cậu mèo nhỏ bẹp dí trên đỉnh đầu Huân, bốn chân buông thõng như hết pin. Huân thì không chút oán trách, tung tăng nhún nhảy mang cậu đi khắp nơi.

[Khoan đã! Cái vật thể màu đen kia là một loại xe à?]

[Xe cái đầu cậu á! Xe mà có mắt biết liếc ngang vậy hả?!]

Thiết bị theo dõi của Tán Ân vốn là loại cao cấp, cho dù ở độ cao hàng trăm mét cũng có thể bắt được rõ ràng từng nét mặt, thậm chí cả góc nghiêng siêu yêu của một con mèo nhỏ.

[Trời ơi, con mèo con này đáng yêu quá, màu lông đẹp ghê, là mèo tam thể hả?]

[Không nha, tui đang làm thư viện nên tiện tra luôn, đây là mèo trắng ánh vàng kim cực kỳ hiếm thấy đó. Thời kỳ nguyên thủy khi mèo chưa tuyệt chủng hoàn toàn, loại màu lông này cũng cực kỳ hiếm luôn á.]

Lê Ngạo vốn đang nằm như bánh mochi, bỗng ngồi bật dậy, giơ chân trước bắt đầu giúp Huân chải lông.

Lông rụng rồi tích tụ thành từng sợi xoắn tít, giờ đây được cậu tỉ mỉ vuốt vuốt, gom lại thành một cuộn len nhỏ. Cậu còn dùng hai chân vỗ vỗ làm tròn, bọc lại như kẹo.

[Ơ kìa?! Tán Ân đang làm gì vậy?!]

[Đừng có gọi linh tinh! Tui không tin! Tui không đồng ý! Không thể nào Tán Ân lại là một con chân ngắn tròn vo như này được aaaaa!!!]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!