Chương 29: Vũ điệu mèo con

Khi cuộc thi do chính phủ tổ chức trở nên rối ren... 

Những người chịu trách nhiệm cũng thấy thật sự tuyệt vọng. Quy tắc tính điểm vốn đã được sửa đổi để đặc biệt kiềm chế mèo con, vậy mà vừa ban hành đã bị phá vỡ. Họ còn biết phải làm gì nữa đây? 

Một lập trình viên cùng quản lý khu vực báo cáo với Tần Miện trong sự bối rối: "Thưa trưởng quan, giờ phải làm sao? Nếu lại điều chỉnh nữa thì sẽ quá lộ liễu, những người hâm mộ mèo con tự xưng là "Meo meo thánh giáo" kia chắc chắn sẽ làm loạn cho xem." 

Tần Miện nhấp một ngụm trà, mỉm cười nói: "Không sao, cứ tính điểm như bình thường. Chuyện này không ảnh hưởng lớn." 

Người lập trình viên tuy không hiểu vì sao, nhưng thấy cấp trên đã lên tiếng, tảng đá lớn trong lòng hắn cũng được buông xuống. 

Trên màn hình, đứa trẻ khi ngã xuống đã lập tức được những xúc tu đỡ lấy, ngay sau đó biến trở lại thành hình dạng một chú mèo con. 

Người của tộc Delphi, với vũ khí cộng sinh bẩm sinh cùng cơ thể duy nhất trong loài người không bị nhiễm virus Dum, hoàn toàn là một loài quái vật khác biệt. Mà vương thất Leganes này lại còn là quái vật trong số quái vật. 

Nhìn đứa trẻ khi sử dụng năng lực, đôi mắt từ màu xanh lam đột nhiên chuyển thành màu vàng kim, người phụ nữ khẽ rùng mình một cái rồi buông lời: "Hèn chi cậu lại khiến chính phủ Liên bang lo lắng đến vậy." 

Tuy nàng không tán đồng việc sửa đổi quy tắc tính điểm, nhưng không thể lay chuyển cấp trên nên đành thỏa hiệp. Dẫu sao, dù có điều chỉnh để nhắm vào chú mèo thì cũng chẳng thay đổi được gì. Kẻ mạnh sẽ tự phá vỡ mọi quy tắc. 

Nàng khẽ cong khóe mắt, nở một nụ cười, trong ánh mắt đã mang theo dấu vết của tuổi tác nhưng lại phảng phất chút tinh ranh: "Đáng tiếc."

Không biết nàng đang tiếc nuối điều gì.....

Ở tuổi còn nhỏ, cậu ta thật sự không thể "ngầu" quá ba giây. 

Mèo dũng mãnh đã hết pin. 

Mèo héo rũ, cuộn tròn trong chiếc hộp giấy, bốn chân mềm oặt co lại trước ngực, hơi thở trở nên nặng nề. 

"Con dị chủng kia sao rồi?" 

Tiểu quái vật mang theo một chiếc chăn ấm áp để đắp lên bụng mèo con và đáp lại nó: "Không chết được." 

"Ta cũng nghĩ thế." 

Alpha-13 thở phào nhẹ nhõm một cách khó hiểu. Con người và dị chủng đã đối đầu cả ngàn năm, hiển nhiên đã quá quen thuộc với khả năng tự phục hồi khủng khiếp của chúng. "Chỉ cần trái tim còn đập, chúng sẽ hồi phục được." 

Tiểu quái vật không bận tâm đến Alpha-13, hắn muốn canh chừng cho mèo con ngủ. Giống như một con rồng khổng lồ canh giữ báu vật của mình, hắn chui vào chiếc chăn lông, ôm chặt chú mèo vào lòng. 

Khi người máy tắt đèn rời đi, căn phòng chìm vào sự tĩnh lặng sâu thẳm. Thời gian từng phút từng giây trôi qua, không biết đã bao lâu, Huân đã hòa làm một với bóng tối, mở đôi mắt đỏ tươi. 

Hắn đang xảy ra một sự thay đổi. Khung xương phát triển, phát ra những tiếng "rắc rắc" rất khẽ trong đêm đen. Tứ chi vươn dài, tỉ lệ cơ thể trở nên cân đối hơn. 

Cùng với sự thay đổi ngày càng sâu sắc, khuôn mặt hắn dần trở nên rõ ràng. Đó là gương mặt của một đứa trẻ, các đường nét gần như giống hệt với hình thái con người của Lê Ngạo. Chỉ riêng đôi mắt thú đỏ tươi kia, vẫn còn giữ lại hơi thở đáng sợ từ vực sâu. 

Chiếc hộp giấy sớm đã bị căng phồng, Mèo nhỏ đang nằm nghiêng trên nền đất. Có lẽ cảm thấy lạnh, cậu vẫn nhắm mắt nhưng theo bản năng co chân lại, tìm kiếm một nguồn ấm áp.

Tìm thấy hơi ấm, cậu chép chép miệng, cuộn tròn lại và tiếp tục say ngủ.

Huân giơ tay nhéo nhéo tai cậu, mềm mại, đàn hồi và hơi mát. Cảm giác khi chạm vào là như thế này sao? Hắn hơi ngạc nhiên khi cảm nhận được.

Từ một quái vật không thể diễn tả, hắn biến thành một quái vật nhỏ mà con người có thể nhìn thấy. Hắn bắt đầu có hình hài, bắt đầu cần ăn uống và cũng bắt đầu có thân nhiệt của loài người.

Và giờ đây, hắn lại từ một quái vật nhỏ biến thành một đứa trẻ.

Hắn ôm mèo con vào lòng, hít một hơi thật sâu. Đồ dùng để tắm trong căn cứ rõ ràng không hề có mùi, vậy mà trên bộ lông của cậu vẫn luôn thoang thoảng một hương thơm nhẹ nhàng.

Lê Ngạo từng nói trên người hắn có mùi hoa oải hương, nhưng Huân chỉ đơn thuần bắt chước mùi hương của cậu thôi.

Thì ra, đây chính là hoa oải hương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!