Chương 27: Con yêu, con phải mạnh mẽ lên

Lâm Tử Lạp ổn định tâm trạng: "Bác tài, phiền anh quay về, tôi để quên đồ ở công ty, phải quay về lấy."

Tài xế giả vờ như không nghe.

Lâm Tử Lạp lên giọng: "Phiền anh dừng lại chút!"

Tài xế càng chạy nhanh hơn, không còn sự ôn hòa như trước, lạnh lùng nói: "Còn chưa tới nơi."

Khoảnh khắc này, hơi thở của Lâm Tử Lạp dồn dập đến mức không thể khống chế! Lý trí còn sót lại nói cho cô biết, lúc này không thể sợ, tay cô len lén dời xuống chân, ý định móc điện thoại ra cầu cứu.

Tài xế nhìn ra ý đồ của cô, thắng gấp, dưới tình huống không có chuẩn bị, điện thoại Lâm Tử Lạp vừa móc ra bị rơi xuống.

"Anh, anh là ai, muốn làm gì?" Lâm Tử Lạp cưỡng ép kiềm nén sự hoảng loạn và sợ hãi trong lòng.

Tài xế gần như đạp ga hết nấc, nhìn cô từ trong kính: "Cô đây đã đắc tội với người ta rồi đúng không? Tôi chỉ lấy tiền của người ta, làm việc cho người ta mà thôi."

Tim cô nhảy dựng lên, hai tay hơi run rẩy, là ai muốn hại cô?

Tần Lộ Khiết ư?

"Tôi cũng cho anh tiền!" Lâm Tử Lạp muốn dùng luật rừng với anh ta.

Tài xế nhìn cô một cái, cả người đều là quần áo rẻ tiền, dáng vẻ không giống như người giàu có.

Tài xế không tin cô.

Thấy chỗ này càng ngày càng đi xa, Lâm Tử Lạp quyết định, nếu nhảy xuống xe cô còn có thể tìm được một đường sống, nếu thật sự bị anh ta đưa đi, hậu quả không tưởng tượng nổi.

Cô nhiều lần nắm chặt hai tay, cuối cùng quyết định cởi dây an toàn ra, mở cửa xe!

Tài xế liếc cô: "Nhảy xuống đi, không chết cũng lột da, cô trốn không thoát đâu!"

Cho dù trốn không thoát, cô cũng không thể ngồi trong xe, tùy ý để tài xế đưa mình đi, như vậy mới là chỉ còn đường chết!

Cô cũng sợ, nhưng cô không có lựa chọn.

Cô đưa tay sờ sờ bụng: "Con yêu, con phải mạnh mẽ lên."

Gió thổi vù vù, làm rối tóc cô, nhưng lòng lại kiên định.

Cô lấy hết dũng khí, nhảy xuống.

Tốc độ xe quá nhanh, lúc cô nhảy xuống hai đầu gối quỳ dưới đất, nằm sấp xuống đất, lập tức, cảm giác nóng rát truyền đến từ đầu gối, máu như muốn trào ra vì đau.

Cô không thèm nhìn, đứng lên bỏ chạy.

Tài xế không ngờ cô vậy mà thật sự dám nhảy, dừng xe lại đuổi theo cô.

Chân Lâm Tử Lạp khập khễnh, không thể chạy nhanh, mỗi lần cất bước đều phải chịu đau đớn kịch liệt.

Cô cố chịu đựng, bởi cô biết, nếu dừng lại, cô nhất định phải chết!

"Đứng lại!" Tài xế đã sắp đuổi kịp.

Cop chỉ biết dùng hết sức lực, liều mạng mà chạy.

Cố gắng liều mạng chạy.

Ở trong rừng cách đó không xa, có ánh sáng, chắc là có người, hiện giờ cô chỉ có thể cầu xin sự giúp đỡ của người khác mới có đường sống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!