Thẩm mỹ viện của Trịnh Vãn nằm ở ngay khu trung tâm, cứ đến mười giờ sáng, ánh nắng chói chang từ ô cửa sổ kính sát đất lại chiếu vào bàn làm việc màu trắng sữa của cô, bỗng khiến cô có cảm giác sảng khoái đến khó tả.
Khi không quá bận rộn, cô sẽ đứng dậy, mở rèm cửa sổ ra rồi nhìn về hướng thành phố vừa quen thuộc vừa xa lạ này.
Cô là người Đông Thành, mười tám tuổi thì vào Nam Thành học đại học, từ đó về sau, cô chỉ quay lại đây vài lần. Cuối năm ngoái, sau khi suy xét về tương lai của con gái, cô quyết định cùng con trở về Đông Thành.
Trịnh Vãn không phải là một người có chính kiến.
Thậm chí, khi xét thêm cả ngoại hình thì cô vẫn bình thường như một hạt cát ở thành phố này.
Khi còn là học sinh, điểm số của cô chỉ nằm ở mức bình thường, không cao mà cũng không thấp, cô đậu vào một trường đại học tư thục tầm thấp, rồi tình cờ cô gặp được chồng mình, lúc đó anh ấy vẫn đang là sinh viên.
Chồng cô là một cổ phiếu tiềm năng chính hiệu, gia đình giàu có, ngoại hình đẹp trai, năng lực cá nhân xuất sắc, sau khi tốt nghiệp thì đầu quân vào một công ty lớn, tích lũy đủ kinh nghiệm rồi bắt đầu hợp tác kinh doanh cùng bạn bè, tuy nhiên, khi Trịnh Vãn ba mươi hai tuổi, anh ấy đã qua đời trong một vụ tai nạn bất ngờ.
Năm nay Trịnh Vãn ba mươi tám tuổi, cô chỉ mới trải qua hai mối tình.
Mối tình đầu nảy nở khi tuổi còn non nớt, cũng không để lại ký ức sâu sắc gì, hai người cũng đã "đường ai nấy đi" rồi, bây giờ nhớ lại, thậm chí là cô không thể nhớ rõ diện mạo của người đó.
Đối với cô, trải nghiệm thực sự trọn vẹn và quý giá chính là mối tình kéo dài mười hai năm với chồng.
Tình cảm hai người rất đậm sâu, trong số những người bạn học, cô là người kết hôn sớm nhất, chưa nhận bằng tốt nghiệp mà đã có giấy chứng nhận kết hôn. Thi thoảng thì cô cũng thấy hơi tiếc nuối, trong khi bạn học, bạn bè vất vả chốn công sở thì cô lại ở nhà chờ sinh, nhưng chồng rất tốt với cô, trong mười hai năm ấy, chưa bao giờ nặng lời với cô, luôn yêu chiều, trân trọng cô.
Sự ra đi của chồng giống như một tia sét giáng xuống, xé nát cuộc sống bình yên và hạnh phúc của cô ra thành từng mảnh.
Mười hai năm qua, cô đã quen dựa dẫm vào chồng, không cần phải lo lắng bất kỳ điều gì, suýt chút nữa cái chết của chồng đã lấy đi sinh lực sống của cô, cô đau buồn và đã nhiều lần muốn đi theo anh ấy, nhưng khi nhìn sang ba mẹ già và đứa con thơ, cô lại nghiến răng cố gắng mạnh mẽ vượt qua nỗi đau mất chồng.
"Chị Trịnh, tài liệu báo cáo quý này đã được gửi đến hộp thư của chị rồi."
Có người đến gõ nhẹ lên cửa kính sau đó đẩy cửa bước vào.
Trịnh Vãn quay lại.
Tôn Vy là lễ tân mới nhậm chức tháng trước, lễ tân của thẩm mỹ viện cũng có một số công việc.
Từ lúc bắt đầu chưa thể thích nghi với công việc cho đến bây giờ – khi đã có thể giải quyết các vấn đề một cách dễ dàng, người mà cô ấy biết ơn nhiều nhất chính là…
Trịnh Vãn.
Trịnh Vãn vô cùng quan tâm và chu đáo với cô ấy, trong công việc, cô còn thường xuyên nâng điểm cho cô ấy.
"Ừ." Trịnh Vãn gật đầu, tuỳ tiện vén một lọn tóc xõa ra sau tai, sau đó cô xoay người kéo ghế ngồi xuống, ngón tay trắng nõn lướt trên chuột, chuẩn bị mở máy tính lên.
Tôn Vy nhìn ánh mặt trời chiếu vào tay Trịnh Vãn, những ngón tay của cô gần như trong suốt.
Tự dưng cô ấy cảm thán: "Chị Trịnh, chị chính là bảng hiệu vàng của thẩm mỹ viện của chúng ta. Có ai tin chị đã gần bốn mươi tuổi đâu! Em thấy lúc em hai mươi tám tuổi cũng chẳng trẻ được như tuổi chị bây giờ đâu."
Trịnh Vãn mỉm cười.
Ở tuổi ba mươi, cô rất quan tâm đến tuổi tác.
Ba mẹ thường tính tuổi mụ của cô, cô đều sẽ cãi lại, còn chồng thì ôm vai cô cười cười, nhẹ nhàng dỗ dành cô.
Khi thực sự bước vào tuổi ba mươi tám, dường như cô đã trở nên điềm tĩnh hơn khi đối mặt với mọi thứ trên đời này.
"Sao có thể như thế được?" Trịnh Vãn nhẹ nhàng nói: "Em có khuôn mặt trông như trẻ con. Khi phỏng vấn em, tất cả mọi người đều nghĩ em chỉ là mới đến tuổi thành niên."
Có ai không thích nghe mấy câu nói như thế này đâu.
Trịnh Vãn như mang đến cho mọi người một loại ma thuật, khi cô ấy nhìn người khác và nói chuyện, cô sẽ luôn dịu dàng và chân thành.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!