Cười lên một chút, ta muốn nhìn……….
Buổi tối Qúy Hi vẫn không thể nào ngủ quá ngon được.
Mỗi lần muốn ngủ say lại không được yên ổn.
Lại mơ thấy Kiều Chi Du.
Ngày hôm sau, Qúy Hi phá lệ đi làm trang điểm lên một chút để che đậy, khuôn mặt tiều tụy của mình. Có lẽ so với vẻ ngoài văn tĩnh của nàng thường ngày thì hôm nay lại được nhấn mạnh hơn, mang thêm vài phần thục nữ nhẹ nhàng, lại càng thêm hấp dẫn ngây chú ý hơn mọi ngày.
Ở ZY đa số là nam cho lên lại càng thiếu nữ, độc thân ở đây đúng là một tai họa.
Lúc mới đến đây làm việc, ở công ty trong tối ngoài sáng có rất nhiều người theo đuổi Qúy Hi, thậm thí còn người nhân buổi liên hoan chào đón người mới cố ý dò hỏi xem nàng còn độc thân hay không.
Quý Hi vẫn như cũ, đáp trả máy móc, còn khuyến mãi thêm một câu: "
" Ta đây chỉ nghĩ đến lỗ lực làm việc."
"
Làm cho mọi người bị nghẹn một phen.
Khoảng thời gian sau đó, mọi người đều biết nàng là một khối xương cứng không thể gặm được, cũng từ đây mới từ bỏ ý định.
Đồng hồ sinh học của Qúy Hi cùng Kiều Chi Du cũng không khác nhau là mấy, bởi vì rất nhiều lần đi làm, lúc ở thang máy hai người đều gặp nhau.
"
" Sớm."
" Qúy Hi đi vào thang máy.
Kiều Chi Du trên mặt tràn đầy tươi cười, cũng nhìn đến Qúy Hi, "
" Sớm——-"
"
"
" Làm ơn dịch vào trong một chút, cám ơn."
"
"
"Làm phiền mọi người, cảm ơn."
"
Đúng lúc này, thang máy cũng không có nhiều người, nhưng lại có thêm hai người mang theo đồ vào dẫn đến phải chen chúc lẫn nhau.
"
" Đồ nhiều như vậy sao không đi thang máy vận chuyển hàng đi."
" Có người ở đó than trách.
"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!