Uỷ Khuất.
Cửa nhẹ nhàng đóng lại.
Kiều Chi Du đã rời đi.
Quý Hi nhìn theo ra hướng cửa, kẹo ngọt trong miệng chậm rãi hòa tan, hai tay bất giác ôm chặt hai đầu gối, cúi đầu chôn mặt vào hai chân, ngồi yên an tĩnh ở trên giường, mới vừa rồi ngủ dậy đầu vẫn còn hơi choáng váng.
Nàng chậm rãi nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên những hình ảnh xoay phiên nhau như một bộ phim đang chiếu chậm.
Tất cả đều là hình bóng của Kiều Chi Du.
Từ xưa tới nay, nàng đều là người sinh hoạt theo kế hoạch đặt ra, làm việc như một cỗ máy, bản thân luôn bình tĩnh, không có gì có thể làm ảnh hưởng cho dù chỉ là chút gợn sóng. Đây đã sớm là thói quen của nàng, nhưng hiện tại thì sao, cuộc sống sinh hoạt theo kế hoạch của nàng đang bị phá vỡ.
Đang có người nào đó dần dần thâm nhập vào cuộc sống của bản thân, làm ảnh hưởng đến cảm xúc vẫn luôn bình tĩnh, nhưng hiện tại nàng đã không còn cách nào để ngăn lại được nữa.
Nàng từ xưa đến nay chưa từng thích qua ai, cũng không biết cảm giác như thế nào là động tâm. Khương Niệm vẫn luôn trêu ghẹo nàng, nói nàng chính là một người không có tình yêu, nàng còn tự thấy điều này rất đúng.
Thẳng cho đến khi nàng gặp được Kiều Chi Du.
Nàng nghĩ rằng là đã biết như thế nào là động tâm, như thế nào là cảm giác thích một người…..
Nàng đã không còn tự lừa dối được cảm xúc của của bản thân nữa.
Qúy Hi đặt cằm ở trên gối, tâm trí hỗn loạn mê mang thu mình lại một góc, nàng cắn chặt môi, không nói một lời. Nghẫm lại, giống như bản thân mình đã thông suốt được cảm xúc trong lòng, cuộc đời của nàng đã trải qua quá nhiều đau khổ đắng cay, mới vì chuyện này thì có đáng là gì?
Dù sao qua một thời gian nữa, chuyện gì rồi cũng phai nhạt dần đi thôi.
Cuộc sống như thế nào thì giờ vẫn thế đấy, không có gì có thể cản trở được.Kiều Chi Du mấy ngày nay liên tục bận rộn, phương án đưa ra thị trường đã được trình lên trên, bản thân bây giờ mới có được một chút rảnh rỗi. Ban đêm nằm ở trên giường, nàng cầm lấy điện thoại, từ hôm đó đến nay Qúy Hi vẫn chưa liên hệ lại với nàng một lần nào, nagy cả câu " Ngủ ngon" cũng không có.
Thật là bi thương.
Kiều Chi Du phát hiện ra, chỉ cần mình không chủ động liên hệ với Qúy Hi, tựa như Qúy Hi cùng sẽ không liên hệ với nàng.
Hai ngày nay nàng đã cố tình không chủ động, quả nhiên đúng là như vậy.
Là do bản thân mình đơn phương nhiệt tình quá sao? Kiều Chi Du đến sô pha ngồi xuống, trái tim thật phiền muộn, nàng khom lưng về phía trước, lấy ra một điếu thuốc ở trong hộp, khẽ bỏ lên môi, ngậm ở yên ở đấy.
Những lúc quá nhàm chán, ngẫu nhiên nàng cũng sẽ hút một ít.
Ánh mắt lại nhìn chăm chú vào hướng điện thoại, Kiều Chi Du đã nghĩ đến sẽ lại chủ động nhắn tin trước cho Qúy Hi, nhưng lại cố nhịn xuống. Nàng bật lửa lên châm thuốc hút một ngụm, đúng lúc này, điện thoại đột nhiên rung một cái, lập tức mặt nàng tràn đầy ý cười, lập tức cầm lấy điện thoại lên xem.
Ý cười phai nhạt dần.
Không phải là "
" Hũ Nút"
"
Kiều Chi Du đã đem tên của Qúy Hi trong điện thoại đổi thành "
" Hũ Nút"
", rất thích hợp.
Nàng đã gặp được nhiều người so với Qúy Hi thì thú vị hơn nhiều, phải nói là nhiều đếm không hết, mặc kệ là nam hay nữ, nhưng nàng lại không kìm lòng được mà thích buồn vì Qúy Hi. Chưa có một ai, có thể bắt lấy tâm của nàng như vậy.
Có lẽ việc này cũng giống như thị trường làm ăn, khó mà lắm bắt được, không thể nào mà tỉ mỉ nói ra kết quả, trong lúc vô tình lại gặp phải nhau.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!